Nhìn với vẻ mặt khó , Tô Nhiên do dự nên cho sự thật .
Thấy Tô Nhiên chần chừ, vẻ mặt như táo bón, đàn ông mặc áo sơ mi trắng cùng áo đen cũng với Tô Nhiên: " , tên món ăn ghê chứ đồ ăn ghê . Đến nhà ma chơi còn ăn tiệc lớn, ăn thì phí."
Nói , sơ mi vươn đũa định gắp món rắn độc kho tộ.
Nhìn những khúc rắn đang ngọ nguậy trong đĩa, Tô Nhiên trong lòng kinh hãi, để phòng bất trắc, cô vội vàng lén dán hai lá Trừ Tà Phù lên họ.
Anh sơ mi tủm tỉm, chỉ đĩa rắn độc to bằng bắp tay trẻ con, : " mới ăn lươn to thế đầu đấy, ngon ... A a a a a, vãi chưởng, rắn, rắn, rắn!!!"
Anh sợ hãi hét toáng lên nhảy lùi , đầu con rắn trong đĩa cũng bật dậy theo.
Đầu rắn đột nhiên vọt lên, ngoạm một phát tay cầm đũa của .
"Đại Minh!" Người đàn ông áo đen kinh hãi hét lên.
Tô Nhiên sắc mặt lạnh , dùng đũa ghim c.h.ặ.t đ.ầ.u rắn xuống bàn.
Đầu rắn ngừng ngọ nguậy.
Anh sơ mi sợ đến mức ngã bệt xuống đất, tim đập chân run. Người đàn ông áo đen cũng sợ mặt cắt còn giọt máu, đờ đó, nhúc nhích.
Tất cả diễn quá nhanh, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, cả hai đều sợ đến hồn bay phách lạc, đó một lúc lâu vẫn hồn.
"Hai chứ?"
Tô Nhiên thấy một đất, một ghế, cả hai đều há hốc mồm run lẩy bẩy, bèn lên tiếng hỏi han.
Bị Tô Nhiên gọi, đàn ông áo đen mới hồn, vội xua tay, thở phào một : "Không , , cảm ơn , nếu thì Đại Minh ..."
Lời còn hết, bỗng nhớ điều gì, đầu đĩa "cua".
"Ọe~"
Người đàn ông áo đen nôn đến mức ruột gan như lộn cả ngoài.
"Coong~"
Tiếng chiêng đột nhiên vang lên, hôn lễ chính thức bắt đầu.
Tất cả khách khứa giấy đều ùa gian nhà chính, xem tân lang tân nương bái thiên địa.
Tô Nhiên xa qua đám đông, trong lòng cả kinh, vội vàng lách qua, xuất hiện ở hàng đầu tiên.
"Nhất bái thiên địa!"
"Nhị bái cao đường!"
"Phu thê giao bái!"
Bái xong thiên địa, tân lang tân nương dậy.
Khoảnh khắc xoay , tân lang vặn thẳng mắt Tô Nhiên.
Bốn mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-297.html.]
Tô Nhiên sững , đây là Cao Viễn ?
Trước khi đây, Lương Chí Siêu cho cô xem ảnh của Cao Viễn, tuy tấm ảnh đó lẽ chỉnh sửa đến mức cũng nhận , nhưng Tô Nhiên vẫn nhận .
Tân lang chính là Cao Viễn.
Lúc , giọng sang sảng của chủ hôn vang lên.
"Đưa động phòng!"
Tân lang Cao Viễn tươi như hoa, ôm ngang eo tân nương đang e thẹn động phòng.
Sắc mặt Tô Nhiên lạnh , tân nương là ma.
Đợi đám đông tản , Tô Nhiên lặng lẽ về phía động phòng.
Đi hai bước, cô phát hiện hai đàn ông cùng bàn với cũng theo.
"Hai ..."
Tô Nhiên còn hết, đàn ông áo đen đưa ngón trỏ lên miệng, hiệu "suỵt" với cô.
"Đừng lên tiếng, mau , bọn họ đều , là giấy đó, mau thôi!"
Hai đợi Tô Nhiên gì, cứ thế lôi cô , đầu ngoảnh mà nhanh chóng rời khỏi.
Ra khỏi dinh thự, Tô Nhiên với họ: " còn tìm , hai ngoài ."
Trên họ Trừ Tà Phù của cô, rời an thành vấn đề.
Mê Truyện Dịch
Không ngờ hai đồng loạt lắc đầu, : "Không , bọn họ đều , để một ở đây nguy hiểm lắm, chúng tìm cùng , đông nhiều sức mạnh hơn."
Tô Nhiên liếc đôi chân vẫn còn run lẩy bẩy của họ, rõ ràng sợ c.h.ế.t khiếp mà vẫn nguyện ý mạo hiểm cùng .
Thôi , họ theo thì cứ theo .
Nghĩ đến đây, Tô Nhiên nở một nụ chân thành: "Vậy , cảm ơn hai ."
"Khách sáo gì."
Hai thản nhiên xua tay, chỉ là lúc về phía , chân họ càng run dữ dội hơn.
Tô Nhiên đầu, đàn ông áo đen và sơ mi theo , ba vòng sân đến phòng tân hôn.
Ba bám cửa sổ, lén chọc một lỗ giấy dán cửa, trộm trong.
Tô Nhiên nữ quỷ rốt cuộc gì, quyết định xem xét tình hình .
Trong động phòng, tân lang tân nương đang bàn uống rượu giao bôi.
Tân nương dáng yểu điệu, dung mạo tuyệt mỹ, ánh nến lung linh càng thêm phần quyến rũ yêu kiều.
Uống xong rượu giao bôi, nàng dậy, đến lưng tân lang Cao Viễn, hai tay vòng qua cổ , giọng điệu e thẹn.
"Phu quân~ Vãn Nương bây giờ là của ."