Tô Nhiên hạ giọng, với phụ nữ đang ngây : “Cô tên Trình Thư, mấy ngày khi kết hôn, cô ăn tiệc với bạn bè, khi say rượu phát sinh quan hệ với một bạn nam.
Cô sợ chuyện thì hôn sự của hai sẽ hỏng bét, nên chọn cách giấu giếm. Biết đàn ông phát sinh quan hệ với mấy ngày nước ngoài, cô cũng yên tâm.
Sau khi kết hôn lâu, cô thai, đứa bé chính là Đại Bảo.
Năm thằng bé ba tuổi bệnh lấy m.á.u xét nghiệm, nhóm m.á.u tờ kết quả, cô lúc mới thằng bé con của chồng . Sau khi suy tính , cô một nữa chọn cách che giấu.
Chỉ là cô , bệnh án mà cô giấu , chồng cô sớm thấy .”
Nói đến đây, Tô Nhiên về phía đàn ông.
Người đàn ông tên là Vạn Vệ Quốc, lúc đang cúi đầu, một lúc lâu mới từ từ ngẩng lên, khuôn mặt tràn đầy bi thương.
Mê Truyện Dịch
Anh vợ , chỉ lặng lẽ Tô Nhiên trong màn hình.
Mà Trình Thư ở bên cạnh cũng ngờ rằng, chuyện cô vẫn luôn chôn chặt trong lòng, từng với bất kỳ ai, mà cô nhóc mắt sai một chữ.
Cô kinh ngạc sợ hãi, lóc cầu xin sự tha thứ từ Vạn Vệ Quốc: “Chồng ơi, em xin , là em với , tha thứ cho em , em yêu mà, đó chỉ là một t.a.i n.ạ.n thôi…”
Cảnh sát Tiểu Trương ngắt lời Trình Thư: “Hai vị chuyện gì thì về nhà , bây giờ hãy về chuyện của đứa bé.”
Vạn Vệ Quốc ôm Trình Thư đang nức nở lòng, giọng trầm trầm vang lên: “Phải, từ lâu . Cả hai chúng đều nhóm m.á.u AB, nhưng Đại Bảo là nhóm m.á.u O. Khoảnh khắc thấy bệnh án đó, Đại Bảo con của .
thế thì , yêu vợ , cũng nguyện ý coi Đại Bảo như con ruột của mà yêu thương. nghĩ rằng thằng bé còn nhỏ, chỉ cần thật lòng thương nó, nó cũng sẽ coi như cha ruột.”
“Nếu như , tại vẫn vứt bỏ đứa bé?”
Câu của Tô Nhiên thốt , tất cả đều c.h.ế.t lặng, bao gồm cả Trình Thư, cô kinh ngạc ngẩng đầu chồng .
Anh mà vứt bỏ đứa bé?!
Sao thể chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-303.html.]
Anh yêu thương Đại Bảo như , mỗi Đại Bảo trầy xước một chút, còn lo lắng hơn cả , cho dù công tác, ngày nào cũng gọi video cho con, coi thằng bé như cục vàng cục bạc, đ.á.n.h nỡ, mắng đành.
Làm thể?
Nước mắt trong mắt cô càng tuôn rơi nhiều hơn: “Chồng ơi cho em , hề ý định vứt bỏ Đại Bảo, đúng ?”
---
Nghe đến đây, Hách Hà kinh ngạc đến há hốc mồm.
Vạn ngờ hôm nay hóng một drama động trời như .
Sắc mặt cảnh sát Tiểu Trương lạnh , nghiêm nghị hỏi: “Thưa Vạn Vệ Quốc, xin hãy kể quá trình vứt bỏ đứa bé, một thành công, cố ý đẩy đứa bé xuống sông .”
Đối mặt với sự truy vấn dồn dập của cảnh sát, Vạn Vệ Quốc, Tô Nhiên vạch trần bí mật mặt , hề phủ nhận, đỏ hoe mắt, nghẹn ngào :
“Lúc thằng bé m.á.u mủ của , thật sự sụp đổ. Có một thời gian vô cùng hận cô , nghĩ đến việc cãi một trận to ly hôn, nhưng thật sự yêu cô , thể cô , nên nuốt chuyện bụng.
Chỉ là mỗi thấy thằng bé, trong lòng đặc biệt khó chịu, nghĩ rằng lẽ đứa bé , mới thể buông bỏ chuyện .
Thế là, một dẫn Đại Bảo ngoài chơi, nhân lúc nó để ý, lẳng lặng trốn , định bỏ rơi nó.
nó gào , nỡ lòng. Suy nghĩ lâu, cuối cùng từ bỏ, quyết định sẽ nuôi nấng Đại Bảo như con ruột của .”
Trình Thư dám tin chồng , lấy tay bịt miệng thành tiếng.
Cảnh sát Tiểu Trương nhíu mày hỏi: “Có thêm con trai nhỏ, nảy sinh ý định vứt bỏ đứa bé?”
Vạn Vệ Quốc cúi đầu im lặng, dáng vẻ cô đơn bi thương.
Một lát , như hạ quyết tâm, đột ngột ngẩng đầu, kiên quyết thừa nhận: “Phải, là đẩy thằng bé xuống sông. Bởi vì con trai ruột của , càng ngày càng thích Đại Bảo nữa, cho nên lúc dã ngoại, nhân lúc vợ để ý, đẩy mạnh Đại Bảo xuống sông.”
Trình Thư khi câu trả lời chắc nịch của chồng, đôi mắt một nữa đỏ hoe, thể tin nổi : “Là… là , đẩy Đại Bảo?”