Trình Thư nắm chặt  chịu buông.
 
Vạn Vệ Quốc cúi xuống  cô , lạnh lùng hỏi: “Vậy cô  xem, lúc nãy  thừa nhận là  đẩy Đại Bảo, tại  cô  biện minh cho ?”
 
“Em… em, em     thế nào?”
 
Bộ dạng lạnh lùng của Vạn Vệ Quốc khiến cô    hoảng loạn. Cô   thể   tiền, càng  thể  tù.
 
“Vệ Quốc, những gì em  đều là thật,   tin em…”
 
Cô  chỉ  thể  lóc cầu xin Vạn Vệ Quốc, hy vọng  vẫn  thể thương xót  như  đây, chỉ cần   vài tiếng là  sẽ mềm lòng, dù  thì  cũng yêu  đến thế.
 
Nhìn bộ dạng ăn vạ  của cô , Vạn Vệ Quốc chỉ cảm thấy vô cùng ghê tởm,  một cước đá văng Trình Thư, né sang một bên.
 
Cảnh sát Tiểu Trương vẻ mặt nghiêm túc: “Thưa  Vạn Vệ Quốc,   tình nghi phạm tội cố ý g.i.ế.c , cơ quan công an sẽ truy cứu trách nhiệm hình sự của  theo pháp luật, mời   theo chúng .”
 
“Không,  , Vệ Quốc,   em giải thích, em thề em thật sự yêu …”
 
Vạn Vệ Quốc  cô , chỉ cảm thấy lúc  cô   mà xa lạ đến thế.
 
Tuy rằng  cũng từng  ý định vứt bỏ Đại Bảo, nhưng cuối cùng  vẫn  nỡ lòng.
 
Còn cô , với tư cách là  ruột của đứa bé,   thể vì phú quý mà  tay độc ác với chính con trai ?
 
Mê Truyện Dịch
Rốt cuộc lòng  của cô  độc ác đến mức nào?
 
Lần , cho dù Trình Thư   lóc thế nào, Vạn Vệ Quốc cũng  hề động lòng.
 
“Cô Trình Thư, cô  tình nghi phạm tội cố ý g.i.ế.c , mời cô phối hợp điều tra với chúng .”
 
Ngay khoảnh khắc  thấy câu , Trình Thư cảm thấy   như  rút cạn sức lực. Cô   dậy  đầy một giây, chân  mềm nhũn, khuỵu thẳng xuống đất.
 
Cô  bắt đầu hối hận.
 
Sớm  Vạn Vệ Quốc  để tâm đến  thế của Đại Bảo, cô   nên chủ động  cho  , như  còn  thể lấy  thiện cảm của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-305.html.]
 
Bây giờ  chuyện  bung bét,  chừng  còn   tù.  là một bước sai, từng bước sai.
 
Không , cô   thể  tù.
 
Chiếc túi phiên bản giới hạn cô  mới mua còn  dùng  nào, còn cả trang sức, quần áo, và  tiền khó khăn lắm mới tích góp …
 
Nghĩ đến đây, Trình Thư bừng tỉnh, lập tức đổi giọng. Cô  đặt hy vọng  Vạn Vệ Quốc, mong  sẽ tiếp tục chịu tội  .
 
“Chồng ơi, cứu em với, em   g.i.ế.c , em  thể  tù . Chúng  còn  con trai mà, Tiểu Bảo mới một tuổi thôi, nó  thể   …”
Chưa đợi cô   hết, Vạn Vệ Quốc cúi xuống  cô , giọng điệu lạnh lùng: “Không  cô? Vậy cô  cho  ,   cô  đẩy Đại Bảo xuống sông ?”
 
“Không,  !” Trình Thư  đến nước mắt nước mũi giàn giụa,  ngừng lắc đầu chối cãi.
 
Vạn Vệ Quốc giận quá hóa : “Lúc đó chỉ  hai chúng ,   cô thì là ai? Là  ?”
 
“Dù  cũng   …”
 
Cô  còn   hết, ánh mắt Vạn Vệ Quốc  đột ngột lạnh , giọng  đầy vẻ chế giễu: “Ồ, ý của cô là  đẩy nó xuống chứ gì. Đây là còn   chịu tội  cô ? Cô tưởng   camera giám sát, Đại Bảo    là cô  thể thoát tội ? Tiểu Bảo một tuổi thì  ,   tìm cho nó một   kế dễ như trở bàn tay,   cứ thiếu cô là  .”
 
Cảnh sát Tiểu Trương đúng lúc chen : “Yên tâm, cảnh sát chúng  nhất định sẽ điều tra rõ ràng  chuyện.”
 
Sắc mặt Trình Thư trắng bệch, liên tục lắc đầu, : “Không,   … Chồng ơi, em   đều vì quá yêu  thôi…”
 
Trình Thư  lóc t.h.ả.m thiết, nước mắt nước mũi tèm lem cả mặt, quỳ xuống đất cầu xin: “Xin , chồng ơi, là em   với ,  tha thứ cho em   ? Em sai , em thật sự  sai …”
 
Vạn Vệ Quốc từ  cao  xuống vẻ mặt đáng thương đang cầu xin của cô , nụ  dần lạnh : “Cô nghĩ  còn tin những lời ma quỷ của cô nữa ? Cô cứ yên tâm mà  tù , hai đứa con  sẽ chăm sóc .”
 
Nói xong,  lạnh lùng  đó, mặt  cảm xúc  Tiểu Trương tháo còng từ tay ,  còng  cổ tay vợ. Anh  hề  chút rung động, ánh mắt lạnh lùng đến cực điểm.
 
Anh  xuống  vợ đang khổ sở cầu xin  mặt, sự ngọt ngào khi xưa giờ phút  trở nên nhạt nhẽo, vô vị. Những ký ức   ngày nào, giờ đây xem  chẳng khác gì một giấc mộng hão huyền.
 
Anh đột nhiên cảm thấy bản   thật nực .
 
Ngay khoảnh khắc nhận  Đại Bảo  cô  đẩy xuống sông,    chút do dự lựa chọn chịu tội , chỉ vì nghĩ rằng cô    là do quá yêu , sợ   phát hiện nên mới  tay tàn độc như thế.