[Người thắp hương chắc là thiện, kẻ ăn mày chắc là kẻ lừa đảo, việc thể chỉ bề ngoài.]
[Đôi khi, thà họ lừa tiền còn hơn là hy vọng thực sự bệnh.]
[Thật đa đều lương thiện, gặp khó khăn cũng sẵn lòng giúp đỡ, chỉ là lừa nhiều quá nên mới dần dần trở nên chai sạn thôi.]
[ từng quyên góp 20 tệ mạng cho một bé bệnh bạch cầu, nửa năm , tiền trả , kèm theo lời nhắn: Cháu bé mất, cảm ơn quyên góp, tiền trả theo đường cũ. Buồn mất một thời gian dài.]
Nhìn cư dân mạng bàn tán sôi nổi, Tô Nhiên mỉm : “Đôi khi, một hành động thiện nhỏ của bạn thể sẽ mang sự giúp đỡ to lớn cho khác. Có câu , bạn chỉ cần việc thiện, phúc báo ắt sẽ đến.”
Nói xong, Tô Nhiên gửi túi phúc tiếp theo.
“Chúc mừng bạn nickname là [Lý Quỳ lái máy kéo], mời bạn chuẩn , sẽ gửi lời mời video cho bạn.”
[Lý Quỳ lái máy kéo] tặng bạn Thiên sứ tình yêu ×3
Mê Truyện Dịch
[Yên Vũ Mộng] tặng bạn Trà sữa Bobo ×10
[Một ngủ trưa tỉnh nổi] tặng bạn Bó hoa ×10
…
Bên video nhanh chóng xuất hiện một trai trẻ, đeo một cặp kính, trông vẻ căng thẳng.
“Chào đại sư, cô cứ gọi là Tiểu Diêm là . Gần đây gặp một chuyện kỳ lạ, nhưng chắc là thật , nên hoang mang. Cô thể xem giúp rốt cuộc là chuyện gì ạ?”
Tô Nhiên gật đầu: “Được, cứ xem gặp chuyện gì?”
Tiểu Diêm mím chặt môi, bối rối : “ nhớ rõ ràng là mấy hôm mất , thế nhưng, bà đang sống sờ sờ mặt .”
Nghe , cư dân mạng lập tức bắt đầu đoán già đoán non.
[Có bạn mơ , đôi khi cũng mơ những giấc mơ thật, tỉnh dậy ngơ ngác phân biệt là thật, là mơ.]
[Mượn xác hồn?]
[Biết vẫn còn một thở c.h.ế.t hẳn, sống thì ?]
[Biến thành xác sống ? Tức là một ngụm oán khí nuốt xuống, mắc kẹt trong cổ họng thành oán thi?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-307.html.]
[Trời đất, bình luận của mấy còn đáng sợ hơn cả chuyện streamer kể nữa.]
Tiểu Diêm những bình luận “mượn xác hồn”, “oán thi” của cư dân mạng dọa cho sắc mặt chút tái , giọng run rẩy, trong mắt tràn đầy kinh hãi.
“Đại sư, sẽ thật sự mượn xác hồn, biến thành oán thi đấy chứ?”
Những bình luận khiến cảm thấy vô cùng sợ hãi và bất an, sợ thật sự biến thành một con quái vật đáng sợ.
Tô Nhiên nhẹ giọng an ủi: “Cậu đừng sợ, đây chỉ là suy đoán của thôi, chắc là thật. Cậu hãy kể kỹ xem mất như thế nào, và sống ?”
Tiểu Diêm “” một tiếng, hít một thật sâu để định cảm xúc, cố gắng bình tĩnh nhớ chuyện xảy hôm đó từ từ kể.
“Ba mất sớm, một tay tần tảo nuôi hai chị em khôn lớn. Sáng mấy hôm , vốn luôn dậy sớm mãi mà dậy. Chị xong bữa sáng gọi thì phát hiện bà tắt thở. Lúc đó chúng sợ c.h.ế.t khiếp, vội vàng đưa đến bệnh viện.”
“Đến bệnh viện, bác sĩ xác nhận tử vong và cấp giấy chứng tử.”
“Lúc đó đến ngất .”
Tiểu Diêm càng , trong lòng càng thêm hoang mang và sợ hãi: “Đến khi tỉnh thì là sáng hôm . Điều khiến kinh ngạc là vẫn khỏe mạnh bình thường nấu cơm trong bếp. hỏi chị, chị chắc chắn là gặp ác mộng, vẫn , chuyện gì cả.”
“Thế nhưng, thứ quá chân thật.”
“Hơn nữa tay còn một vết xước nhỏ, đó là do vội đến bệnh viện nên vô tình quẹt .”
“ hiểu, nếu mất, đang sống sờ sờ là ai?”
“Nếu đó cấp cứu sống , thì chị cũng cần lừa ?”
“Nếu là mơ, vết thương tay là ?”
“Nếu thật sự c.h.ế.t sống , vui mừng còn kịp, nhưng chuyện quá kỳ lạ, sợ thứ gì đó bám theo , nên mới tìm đại sư xem giúp.”
Càng càng hoang mang, Tiểu Diêm khó hiểu Tô Nhiên. Tô Nhiên thì khẽ nhíu mày: “Chuyện xảy khi nào?”
Tiểu Diêm chắc chắn trả lời: “Bốn ngày nhồi m.á.u cơ tim viện, hôm nay là ngày thứ tư bà sống .”
Tô Nhiên hỏi: “Vậy khi sống , gì khác , ví dụ như tính cách, sở thích, đổi gì ?”
Tiểu Diêm lắc đầu, giọng điệu vô cùng quả quyết: “Không ạ. Mẹ vẫn y như , giặt quần áo nấu cơm cho chúng , thỉnh thoảng mắng vài câu, lời mắng cũng y như cũ. cũng ngấm ngầm dò hỏi bà, một vài chuyện hồi nhỏ, bà đều kể .”