Livestream Đoán Mệnh: Tôi Giúp Cảnh Sát Phá Án - Chương 316

Cập nhật lúc: 2025-10-23 01:44:21
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Nhiên hiệu cho cô dẫn đường, hai đến phòng ngủ của cô bé. Cô bé đang sốt, mới tiêm xong nên đang ngủ, tiếng họ , cô bé yếu ớt gọi một tiếng “”.

 

“Con ngoan, con tỉnh , còn khó chịu ?” Tiểu Lộc xuống mép giường, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, sốt hạ, sắc mặt cũng hơn nhiều.

 

“Con khó chịu nữa ạ. Mẹ ơi, chị xinh là ai ạ?”

 

Tô Nhiên , xổm xuống giường cô bé, dịu dàng : “Chị là chị tiên, thể giúp con tìm ba. Con gặp ba ?”

 

Nghe thấy hai chữ “ba”, mắt cô bé sáng lên, vội vàng gật đầu: “Muốn ạ, con gặp ba.”

 

Tô Nhiên dùng ngón trỏ và ngón cái hiệu: “Vậy, nếu cần chích ngón tay con một chút, sẽ đau một tẹo, con đồng ý ?”

 

“Đồng ý ạ, con đồng ý.” Cô bé gật đầu thật mạnh.

 

“Tốt, chị sẽ giúp con tìm ba ngay.”

 

Tô Nhiên dỗ dành cô bé, ngón trỏ khẽ lướt nhẹ ngón tay cô bé, một giọt m.á.u xuất hiện, từ từ biến thành một giọt lớn.

 

Tô Nhiên nhỏ giọt m.á.u bát, dỗ dành: “Bây giờ chị tìm ba, con ngoan ngoãn ngủ nhé, đợi khi con tỉnh dậy, ba sẽ về, nào.”

 

“Dạ .”

Tô Nhiên bưng bát nước khỏi phòng ngủ.

 

Tiểu Lộc dỗ con gái một lát cũng theo.

 

Tô Nhiên hỏi xin sinh thần bát tự của chồng Tiểu Lộc, tay bắt quyết, miệng lẩm nhẩm thần chú, vẽ một lá bùa đ.á.n.h trong bát.

 

Bát nước nhỏ m.á.u bỗng phát một luồng kim quang, biến thành từng khung hình một. Hàng ngàn khung cảnh lướt qua cực nhanh, các công trình kiến trúc mang tính biểu tượng vụt qua, cuối cùng dừng ở một căn phòng tối tăm.

 

Trong phòng một bê bết m.á.u đang đó.

 

Trên m.á.u thịt be bét, mặt sưng vù, thể hình dạng. Tiểu Lộc vẫn nhận ngay đó là chồng .

 

Cô lấy tay che miệng, thành tiếng: “Chồng ơi...”

 

Trong khung cảnh, tay chân đàn ông xích sắt trói chặt, những vết thương trông mà kinh hãi, một chân vặn vẹo bất thường, trông như đang nhốt trong một nhà lao tăm tối.

 

“Streamer, cầu xin cô, hãy cứu chồng ...”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-316.html.]

Nhìn chồng đang chịu đủ hành hạ, lòng Tiểu Lộc đau như cắt, cô một nữa quỳ xuống mặt Tô Nhiên nhưng ngăn .

 

“Nếu cô thật sự cứu thì hãy yên, đừng lãng phí thời gian của .”

 

Tiểu Lộc dám lên tiếng nữa, chỉ thể im lặng sang một bên.

 

Tô Nhiên lấy một lá bùa hộ , cho bát nước máu, miệng khẽ lẩm nhẩm câu thần chú. Kim quang lóe lên, lá bùa biến mất còn tăm tích.

 

Ngay giây tiếp theo, trong khung cảnh, n.g.ự.c của chồng Tiểu Lộc lóe lên một vệt kim quang, lá bùa trực tiếp dung nhập cơ thể .

 

Tô Nhiên đưa tay quệt qua miệng bát, bát nước lập tức trở thành nước trong. Cô về phía Tiểu Lộc, nghiêm túc .

 

Mê Truyện Dịch

“Chồng cô hiện đang ngàn cân treo sợi tóc, hơn nữa chuyện liên lụy đến nhiều thứ, cô giúp , chỉ thể để đích . Chuyện thể chậm trễ, sẽ xuất phát ngay bây giờ. Cô cứ yên tâm ở nhà chờ, nhất định sẽ đưa sống sót trở về.”

 

Tiểu Lộc ngừng gật đầu, nước mắt lã chã rơi.

 

Rời khỏi nhà Tiểu Lộc, vị trí của chồng cô là ở thành phố Nam Vân.

 

Tô Nhiên lập tức liên lạc với đội trưởng đội cảnh sát hình sự Vương Khải, ngắn gọn tình hình, Vương Khải liên hệ với cảnh sát thành phố Nam Vân.

 

Về đến nhà, gọi cả hai thầy trò Nguyên Thanh, Tô Nhiên sử dụng thuật thuấn di, đưa cả hai họ tức thời đến thành phố Nam Vân.

 

Nơi là một thôn trại hẻo lánh và cổ kính ở biên giới phía Tây Nam. Địa thế của trại vô cùng hiểm trở, ba mặt là núi, chỉ một lối duy nhất. Cổng đặt trạm gác và đài quan sát, ba lính gác lúc đang tán gẫu.

 

Tô Nhiên tung nhảy lên đài quan sát.

 

Ba lính gác còn kịp lên tiếng Tô Nhiên đ.á.n.h ngất. Nguyên Thanh và Mao Tiểu Phàm theo , nhét giẻ miệng, trói họ ném một góc khuất.

 

Ba xổm trong bóng tối, quan sát tình hình bên trong, tiếng ồn ào náo nhiệt trong sơn trại, Nguyên Thanh chút lo lắng.

 

“Sư phụ, cứ thế xông thẳng ạ?”

 

“Toàn là lũ tép riu, gì mà sợ, thôi.”

 

Tô Nhiên đầu, Nguyên Thanh và Mao Tiểu Phàm theo , ba tiến trong trại.

 

Trong trại là những ngôi nhà gỗ hai tầng giống hệt , mái lợp bằng cỏ tranh, xếp thành một vòng tròn. Giữa là một sân rộng, ít đang luyện tập sân. Ven sân, đang dựng một cái nồi lớn, nấu gì bên trong, nóng bốc lên nghi ngút.

 

Nguyên Thanh khẽ hỏi Tô Nhiên: “Sư phụ, đặt một lá bùa hộ lên ? Có thể cảm ứng vị trí của ? Nếu , chúng thẳng đến đó là , cần kinh động đến đám .”

Loading...