"A a a, đau đau đau!!"
 
Cơn đau dữ dội khiến Lưu Hân lập tức tỉnh táo .
 
"Tỉnh  ,  chúng   chuyện một chút về việc   c.h.ế.t như thế nào. Không  cô  chúng  là bạn  nhất ? Tại   đẩy  xuống? Tại ?"
 
Vì tức giận, gương mặt Vương Tâm Nhụy càng trở nên dữ tợn.
 
Lưu Hân sợ đến mức quỳ thẳng xuống đất,  lóc gào thét, "Xin , Tâm Nhụy, tớ chỉ lỡ tay thôi,   cố ý đẩy  …"
 
Vương Tâm Nhụy một tay bóp lấy cổ cô , "Cô còn dám  dối?"
 
Lưu Hân kinh hãi giải thích, "Không , tớ   dối, thật sự   tớ."
 
"Không  cô?" Vương Tâm Nhụy hừ lạnh một tiếng, "Hôm đó ở trong ký túc xá, cô    như ."
 
"Ký túc xá?"
 
Lưu Hân sững , lập tức nhớ , nhưng miệng vẫn chối cãi, "Ký túc xá nào, tớ  nhớ."
 
"Cô quên, nhưng  thì nhớ  rõ,  là để  kể cho cô …"
 
Vương Tâm Nhụy lạnh lùng kể  chuyện cũ.
 
Ngày xảy  chuyện là cuối tuần, lúc Vương Tâm Nhụy về ký túc xá thì những  khác đều   ở đó. Trời  mưa xong, cửa sổ kính  bẩn, Vương Tâm Nhụy thấy ngứa mắt nên lấy giẻ lau .
 
Đang lau thì Lưu Hân trở về, hai   chuyện vài câu, Vương Tâm Nhụy báo cho Lưu Hân tin vui   tuyển thẳng  Đại học Kinh Thị,  tối sẽ mời cô  và Trình Phi  ăn.
 
Kết quả, Lưu Hân bề ngoài thì  chúc mừng, nhưng lúc cô  đầu  thì đột nhiên đẩy cô xuống.
 
Vương Tâm Nhụy vẫn  hiểu tại  cô    .
 
Mãi cho đến ngày đầu thất, Lưu Hân lén lút lẻn  ký túc xá  bỏ trống từ lâu, dán mấy lá bùa màu vàng ở vài góc phòng, bày đồ cúng.
 
Vương Tâm Nhụy mới từ những lời lẩm bẩm của cô  mà hiểu  sự thật.
 
"Tâm Nhụy,  đừng trách tớ,  trách thì hãy trách chính , ai bảo  học giỏi hơn tớ  gì. Nếu  thi  hạng ba, hạng tư,  thậm chí là đồng hạng hai với tớ, tớ cũng sẽ  nghĩ đến việc hại c.h.ế.t …"
 
"Cậu  hiểu gia đình tớ như thế nào , bố  tớ vất vả cả năm trồng trọt, tiền kiếm  còn  đủ cho tớ đóng học phí…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-337.html.]
 
"Để tiết kiệm tiền điện, trời  tối là nhà nhà đều  ngủ, TV cũng  dám xem,   cuộc sống về đêm,    sữa,   Haidilao…"
 
"Chỉ cần trời mưa, đường trong làng  lầy lội,  hai bước là tuột cả giày, bên ngoài mưa to, trong nhà mưa nhỏ…"
 
"Tớ   ở  cái nơi nghèo khó đó, tớ chỉ  thể liều mạng học, thi đỗ một trường đại học  để rời xa nơi đó…"
 
"Tại   để tớ gặp , tại ? Tớ  nỗ lực như  , tại  vẫn  bằng ? Tại    cướp mất suất tuyển thẳng duy nhất đó…"
 
"Tâm Nhụy,  đừng trách tớ, suất tuyển thẳng  tớ bắt buộc   . Phải, với thành tích của tớ cũng  thể thi đỗ  trường , chỉ là, lỡ như thì ? Lỡ như  chuyện ngoài ý  thì  thế nào?"
 
"Tớ  thể  bất kỳ sai sót nào, suất tuyển thẳng   là của tớ! Hơn nữa,  tuyển thẳng  trường đại học danh tiếng, đó là chuyện vinh quang  bao…"
 
Lưu Hân    ,    , cô  lau nước mắt, đáy mắt lộ  nụ  đắc thắng.
 
"Vương Tâm Nhụy, rơi  kết cục hôm nay,  chỉ  thể trách chính , ai bảo   chuyện  tuyển thẳng cho tớ,  vẻ với tớ, khoe khoang đắc ý với tớ,  ai  cho   ,  màu dễ ăn đòn…"
 
"Cậu   tớ ghét  đến mức nào ? Coi tớ như ăn mày, bố thí cho tớ đủ thứ, nhiều  tớ   bóp c.h.ế.t  lúc  đang ngủ, nhưng  , tớ  thể  tù…"
 
Mê Truyện Dịch
"Cậu  rảnh rỗi   việc gì   lau cửa kính,   cho tớ cơ hội, tớ tự nhiên  thể bỏ qua. Cậu  xem, đây   là  tự chuốc lấy , đến cả ông trời cũng giúp tớ,   ai thấy tớ trở về…"
 
"Hôm nay là đầu thất của , tình bạn một thời, tớ qua tiễn  một đoạn. Không   còn ở đây , nếu    đầu thai  thì  nhất, nếu ,  thì cứ ngoan ngoãn ở  trong ký túc xá  …"
 
…
 
Những lời  của Lưu Hân như sấm sét nổ vang bên tai Vương Tâm Nhụy, khiến cả hồn ma của cô cũng choáng váng.
 
Cô  dám tin.
 
Những lời  là do Lưu Hân .
Cô thậm chí còn nghi ngờ tai   vấn đề,  nhầm .
 
Lưu Hân ngày thường  thiết với  như chị em ruột,  cô   thể…
 
Biết  cảnh gia đình cô   , sợ  tổn thương lòng tự trọng của cô ,  luôn viện đủ lý do để tặng cô  đồ ăn, đồ mặc, đồ dùng.
 
Cô   bệnh  hết lòng chăm sóc, cô   vui  tìm  cách dỗ cô  vui…
 
Tại  đến cuối cùng, tất cả đều trở thành  của !