Tô Nhiên đột ngột chuyển chủ đề, hỏi một câu đầu cuối: “Sức khỏe của thế nào, bệnh tim gì ?”
Trương Vũ ngơ ngác, thắc mắc: “Không ạ, sức khỏe giờ vẫn , ngoài việc gần đây vai đau mỏi thì chẳng vấn đề gì.”
Tô Nhiên gật đầu: “Vậy thì .”
Trương Vũ mà như lạc sương mù: “Đại sư, cô đừng dọa , cái giọng điệu của cô cứ như sắp chuẩn di chúc . Có gì cô cứ thẳng, chịu .”
“Được thôi.” Tô Nhiên dịu dàng : “Bây giờ hãy bản trong màn hình, đừng đầu .”
Trương Vũ “ồ” một tiếng, trợn to hai mắt, vươn cổ chằm chằm màn hình chớp mắt.
Giây tiếp theo, Trương Vũ suýt nữa sợ đến tè quần.
Chỉ thấy bản trong màn hình, vai bỗng dưng xuất hiện một đôi chân, vặn một trái một đạp lên vai .
Men theo đôi chân lên, phía đầu , một nữ quỷ mặc váy đỏ, tóc dài xõa vai đang treo lơ lửng. Cô treo thẳng cái đèn trần, hai chân đạp lên vai Trương Vũ, đôi mắt đỏ rực đang chằm chằm .
Trương Vũ kinh hãi ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt đỏ rực .
“A!!!”
Ngay đó, Trương Vũ hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết ngã khỏi ghế, kinh hoàng dùng cả tay chân mà bò lùi về phía .
Cư dân mạng trong phòng livestream cũng nữ quỷ đột ngột xuất hiện cho giật .
[Trời đất ơi, lông tơ của dựng từ đỉnh đầu đến gót chân, như điện giật .]
[Streamer ơi, ít nhất cũng báo một tiếng chứ, tô mì ăn liền mới pha đổ hết cả lên .]
[Có gì mà sợ, xem phim ma còn thèm tắt tiếng. Không phục thì tới luôn, nó phang c.h.ế.t thì là nó phang c.h.ế.t.]
“Quỷ, cứu mạng, cứu mạng với!”
Trương Vũ bò lết chạy ngoài cửa, chạy đến cửa nhớ đến Tô Nhiên, đành cứng đờ cả , cẩn thận từng chút một nhích trở , vớ lấy điện thoại ba chân bốn cẳng chạy khỏi phòng sách, “rầm” một tiếng đóng sầm cửa .
“Đại sư, … quỷ!” Trương Vũ hoảng hồn với Tô Nhiên.
Tô Nhiên vẻ mặt bình thản “ừm” một tiếng, ngay từ lúc kết nối video, cô thấy nữ quỷ đó .
Vì thấy nữ quỷ ác ý, nên cô mới vội cho Trương Vũ .
“Chẳng sớm đoán quỷ , còn sợ đến mức ?”
“Cái cũng khác với tưởng tượng của chứ, ai mà ngờ cô !” Trương Vũ sợ đến mặt còn giọt máu, trán vã mồ hôi lạnh.
Tô Nhiên an ủi: “Không cần sợ, cô ác ý với , chỉ đơn thuần là mượn để kê chân thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-341.html.]
Trương Vũ kinh hãi ngơ ngác: “Cái gì, dùng để kê chân?”
Mê Truyện Dịch
Tô Nhiên nhún vai: “ , giúp đỡ lẫn mà, chẳng cũng mượn lạnh của cô ?”
“… chuyện …”
Trương Vũ nhất thời nghẹn họng.
---
là hưởng ké lạnh của , tiết kiệm hơn hai tháng tiền điều hòa.
Người cũng từng dọa bao giờ.
Dựa nguyên tắc qua , cho đồng chí nữ quỷ kê chân một chút, hình như cũng là lẽ .
[Tự nhiên thấy buồn quá, từng thấy quỷ tìm báo thù, tìm kẻ c.h.ế.t , đầu tiên thấy tìm đá kê chân.]
[Trời má đất ơi, ông bà ông vải ơi, não con thành quả táo tàu .]
[Quỷ: Cảm ơn chống cả một bầu trời cho .]
[Không chứ, chứ, chỉ đạp lên nghỉ một lát thôi mà, ?]
[ gan lớn lắm, là cô thương lượng với đồng chí nữ quỷ , bảo cô đến nhà ở vài hôm , tháng đóng hơn một triệu tiền điện, đau lòng quá.]
…
Trương Vũ ngây một lúc lâu mới phản ứng : “Khoan , gì ai dùng để kê chân, cô kê chân thì với một tiếng, lấy cho cô hai cái ghế đẩu là còn gì? Cứ thế sắp đạp cho thành gù lưng .”
Tô Nhiên liếc : “Anh xem cô treo ở kìa, lưỡi siết dài thế , chuyện với , với , thì cũng thấy.”
Chuyện … hình như cũng lý.
Trương Vũ mặt mày khổ sở: “Vậy tiếp theo , thể để cô cứ đạp lên mãi , còn việc, phòng sách dùng nữa ?”
“Dễ thôi, đưa cô xuống.”
“Cái gì?!”
Trương Vũ sững một giây, tưởng nhầm, hỏi một nữa: “Bảo … đưa… cô xuống?”
“Ừm.” Tô Nhiên , gật đầu chắc nịch.
Trương Vũ lập tức sa sầm mặt mày, giọng ảm đạm: “Đại sư, cô đừng đùa với nữa.”
Tô Nhiên nghiêm túc : “ đùa .”