Tô Nhiên “ồ” một tiếng, gật đầu vẻ nghiêm túc: “Cũng đúng, nên trơ mắt cô g.i.ế.c…”
Triệu Chí Hằng còn kịp thở phào nhẹ nhõm, thấy nửa câu kinh thiên động địa của Tô Nhiên: “Vậy hai cứ tự nhiên, ngoài đợi.”
Nói xong, cô thoáng một cái biến mất.
Triệu Chí Hằng c.h.ế.t lặng.
Tô Nhiên , con d.a.o phay mặt đất bay lơ lửng lên.
Vốn chìm trong căm hận, sắc mặt Vương Tâm Lan càng trở nên âm trầm hơn, âm khí quanh đậm đặc tạo thành một cơn lốc.
Cái dáng vẻ mưa gió sắp đến , tựa như giây tiếp theo sẽ nuốt chửng Triệu Chí Hằng.
Triệu Chí Hằng rét run, một vệt nước vàng khai chảy từ đũng quần.
…
Dưới lầu, Tô Nhiên ngẩng đầu những vì . Đợi lâu, Vương Tâm Lan .
Tô Nhiên cô , chỉ thản nhiên hỏi: “Giải quyết xong ?”
“Vâng.”
“Để tiễn cô xuống địa phủ.”
“Được.”
“ giúp cô ước một điều, kiếp , ba con các vẫn sẽ ở bên .”
Mắt Vương Tâm Lan lóe lên niềm vui bất ngờ, cô quỳ phịch xuống mặt Tô Nhiên: “Thật , cảm ơn đại sư, cảm ơn đại sư.”
Quỷ môn mở , Quan Húc mệt mỏi kéo theo dây xích sắt bước .
Tô Nhiên nhịn mà : “Cậu đừng chỉ lo kiếm tiền, cũng chú ý nghỉ ngơi nữa.”
Quan Húc ngây ngô: “Không , còn trẻ, khỏe mạnh, hồi phục nhanh lắm. nhân lúc còn trẻ kiếm thêm ít tiền, cố gắng ba mươi lăm tuổi mua một căn nhà, một chiếc xe, cần quá , đủ dùng là , tiết kiệm thêm một khoản nữa, đó sẽ về hưu sớm, du lịch vui chơi, tận hưởng cuộc sống.”
Tô Nhiên trêu : “Không lấy vợ nữa ?”
Quan Húc ngại ngùng gãi đầu, khờ khạo: “Tùy duyên thôi ạ.”
Trong lúc hai chuyện, Vương Tâm Lan tự bước Quỷ môn. Tô Nhiên chỉ tay lên lầu, với Quan Húc: “Trên đó còn một nữa.”
“Được.”
Quan Húc mắt sáng lên như thấy tiền, hăm hở lên. Linh hồn của Triệu Chí Hằng còn kịp phản ứng, dây câu hồn tròng cổ kéo .
Tô Nhiên rời lâu, Vương Khải liền dẫn đến khu chung cư.
Theo camera giám sát trong nhà Triệu Chí Hằng cho thấy, chính Triệu Chí Hằng tự cầm d.a.o phay c.h.é.m cổ , c.h.é.m g.i.ế.c tội, c.h.é.m liên tiếp mười mấy nhát, cổ đều nát bét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-360.html.]
Trần Bằng ở nhà đối diện khi tình hình thì sợ đến ngây .
Đây chính là “tự giải quyết” mà đại sư Tô ?
Sao mà còn đáng sợ hơn thế ?
Suy tính , đó Trần Bằng nghĩ một cách.
Anh mời Tô Nhiên đến một buổi pháp sự, là cho , cũng là cho khác xem.
Ít nhất cũng giữ giá nhà.
Đương nhiên, loại pháp sự mang tính hình thức là do Nguyên Thanh , Tô Nhiên chỉ bên cạnh trấn giữ mà thôi.
Đây đều là chuyện về .
…
Sau khi Tô Nhiên về nhà, Nguyên Thanh và Mao Tiểu Phàm vẫn đang vẽ bùa, cả hai mệt đến thở hồng hộc.
Vừa thấy Tô Nhiên, khuôn mặt già nua của Nguyên Thanh lập tức tỏ vẻ tủi : “Sư phụ, xem bộ xương già của con sắp rã rời , là…”
Mê Truyện Dịch
Tô Nhiên đếm thử, còn thiếu mười mấy lá nữa là đủ năm trăm, liền tha cho cả hai: “Được , nghỉ ngơi .”
Sau đó cô tự tay, loẹt xoẹt loẹt xoẹt, chẳng mấy chốc vẽ xong mười mấy lá, cuối cùng cũng gom đủ năm trăm lá bùa trừ tà.
“Xong , thể treo lên giỏ hàng bán .”
Nguyên Thanh ngơ ngác: “Sư phụ, bắt chúng con vẽ bùa, chỉ để treo lên giỏ hàng bán thôi ạ?”
“Đương nhiên…”
Tô Nhiên vội nuốt nửa câu bụng, nghiêm túc bừa: “Không , chủ yếu là để các con luyện tập vẽ bùa, giữ nhiều bùa trừ tà thế cũng vô dụng, chi bằng treo lên giỏ hàng bán, kiếm tiền, thể trừ tà cho , một công đôi ba việc, bao.”
Nguyên Thanh bừng tỉnh ngộ: “Cũng đúng, vẫn là sư phụ thông minh. Vậy chúng con nghỉ đây, sư phụ cũng nghỉ sớm ạ.”
“Ừ, .”
Tô Nhiên xua tay, hiệu cho hai rời .
Dù cũng ngủ , Tô Nhiên bèn treo bùa trừ tà lên giỏ hàng, thuận tiện mở livestream điện thoại, định thông báo cho một tiếng.
Lúc gần một giờ sáng, ngờ vẫn còn ít “cú đêm” tràn phòng livestream.
Số bùa trừ tà mà thầy trò Nguyên Thanh vẽ cả một buổi tối, chỉ trong vài giây bán hết sạch.
Người mua thì vui mừng hớn hở, mua thì ủ rũ chán nản.
[Làm bây giờ, mua , chủ phòng ơi, là chị vẽ thêm mấy lá nữa .]
[Vui một giây, buồn cả đêm.]
Tô Nhiên an ủi : “Không cần buồn, giỏ hàng của giống những bán hàng khác. Phàm là những ai mua , chắc chắn đều là nhu cầu, mua tức là chuyện gì, nên vui mới .”