Tuyệt Trần Tử sợ Ngụy Siêu đồng ý, vội vàng .
Thật , trong lòng Ngụy Siêu lắm.
Ai Tuyệt Trần đạo trưởng đột nhiên xuất hiện là cái thá gì, lỡ như thì ?
Trong lòng , tin tưởng Tô Nhiên hơn.
Suy nghĩ một lúc, : “Đại sư, ban đầu tìm cô để cầu cứu, cô thể bỏ mặc giữa chừng . Hay là thế , chúng cứ giữ kết nối video, gì cô qua đây, ?”
“Được.” Tô Nhiên sảng khoái đồng ý.
Tuyệt Trần Tử sợ Tô Nhiên sẽ đổi ý, vội với Ngụy Siêu: “Cứ quyết định , gửi địa chỉ cho , qua ngay.”
Bát Cầu Gì Được Nấy!
Đợi , đến ngay đây!
Ta tiền tiêu hết!
Ta quyền thế khiến kính sợ!
Ta trường sinh bất lão!
Mặc kệ khác sống c.h.ế.t, là biến mất, đếch quan tâm!
Tuyệt Trần Tử gào thét phấn khích trong lòng.
Gã vội vàng ngắt kết nối để thu dọn đồ đạc.
Tô Nhiên rút túi phúc nữa, mà vẽ bùa trò chuyện với cư dân mạng, chờ đợi.
Khoảng nửa tiếng , Tuyệt Trần Tử xuất hiện trong camera phía Ngụy Siêu.
Vừa cửa, Ngụy Siêu lập tức tươi chủ động đưa tay , “Tuyệt Trần đạo trưởng, chào ngài.”
Tuyệt Trần Tử chắp hai tay lưng, khẽ hất cằm, mắt lim dim, vẻ nhiễm bụi trần, “Xin , bần đạo tùy tiện tiếp xúc với trần tục…”
Lời còn dứt, một chiếc dép lê bay thẳng mặt gã.
Tuyệt Trần Tử còn kịp phản ứng, thấy một vật đen thui lao vun vút về phía .
Mê Truyện Dịch
“Bốp” một tiếng, chiếc dép đập thẳng mặt gã, rơi xuống đất.
Nụ của Tuyệt Trần Tử vỡ tan, dép lê đ.á.n.h cho tối tăm mặt mũi.
“Ai, to gan thật, dám dùng ám khí với ?”
Ngụy Siêu Tuyệt Trần Tử đ.á.n.h cho cái mũi đỏ bừng, cố nén , rút mấy tờ giấy đưa cho gã, “Đạo trưởng, ngài chảy m.á.u mũi .”
Tuyệt Trần Tử hổ đến mức mặt mày đen sì, lau vội m.á.u mũi, hỏi: “Vừa ai đ.á.n.h , Tô đạo hữu đến ?”
Gã vô thức cho rằng Tô Nhiên sợ giành bát vàng , nên cũng lẽo đẽo theo tới, lén dùng thủ đoạn hạ lưu để ám toán .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-367.html.]
“Không .” Ngụy Siêu lập tức phủ nhận, “Tô đại sư đến, đ.á.n.h ngài chính là khí linh.”
“Khí linh?”
Ngụy Siêu gật đầu, “ , từ khi ước nguyện nữa, cảm xúc của nó định lắm, hoặc là đ.á.n.h , hoặc là biến thành đủ loại ma quỷ để dọa .”
Tuyệt Trần Tử tức đến đen mặt, một con linh sát mới chút linh trí mà cũng dám bắt nạt gã, để xem lát nữa gã xử nó thế nào.
“Bát vàng ở , đưa qua đó.”
“Được, đạo trưởng theo .” Ngụy Siêu dẫn gã phòng sách.
Tuyệt Trần Tử phấn khích gào thét trong lòng, “Tiền tiêu hết ơi, đến đây!”
Gã nhanh chóng thoát khỏi nỗi ám ảnh dép lê đập mặt, mang theo gương mặt còn hằn nguyên dấu dép, lưng dắt thanh kiếm gỗ đào, hùng hổ hiên ngang theo Ngụy Siêu phòng sách.
Tô Nhiên xem mà suýt bật , quả nhiên xem khác mất mặt là một chuyện vui.
Thấy cái bát vàng đặt bàn sách, Tuyệt Trần Tử nén nụ , đổi sang vẻ mặt lạnh lùng, vuốt râu, dáng cao nhân ngoại thế.
“Quả nhiên sát khí nặng nề, đại hung a!”
Nghe gã , Ngụy Siêu lập tức căng thẳng: “Chứ còn gì nữa, sắp nó hành cho toi đời .”
Tuyệt Trần Tử với giọng thản nhiên, “Đừng sợ, bần đạo nhất định sẽ dốc hết sức để độ hóa tà sát , tuyệt đối thể khiến khỏe .”
“Còn cả bố nữa.” Ngụy Siêu vội bổ sung.
“Được , tất cả sẽ .” Tuyệt Trần Tử thuận miệng đáp bừa.
“Được , lùi , chuẩn pháp sự.”
Ngụy Siêu vội lùi cửa.
Tuyệt Trần Tử quanh bốn phía, phòng sách diện tích quá nhỏ, tiện thi triển, phòng khách và phòng ăn bên ngoài thông , gian rộng hơn.
Gã hai tay bưng cái bát vàng, đặt lên bàn ăn.
Lấy bút lông chu sa, vẽ hai vòng tròn sàn phòng khách, vòng lớn bọc vòng nhỏ, giữa hai vòng còn vẽ nhiều phù chú.
Sau đó gã cắm một lá bùa vàng lên thanh kiếm gỗ đào, đột ngột chỉ cái bát vàng, quát lớn một tiếng.
Lá bùa lửa mà tự cháy, Tuyệt Trần Tử dùng kiếm gỗ đào khều lá bùa, miệng lẩm bẩm chú, vòng quanh vòng tròn phù chú vẽ, liên tục qua .
Một lát , lá bùa cháy thành tro.
Tuyệt Trần Tử vẻ mặt nghiêm trọng Ngụy Siêu, liên tục thở dài, “Khí linh quả thực lợi hại, lá chú trừ tà mà tác dụng với nó.”
Ngụy Siêu thì sốt ruột, “Không tác dụng? Vậy , là tìm Tô đại sư?”
“Ấy, cần cần.”
Tuyệt Trần Tử định tìm Tô Nhiên, vội vàng ngăn , “Ta vẫn còn một cách, chỉ là sẽ hao tổn mười năm tu vi của , còn khiến bệnh nặng một trận.”