"Bao năm nay, vẫn luôn sống trong day dứt, ngày đêm yên. Sau khi kháng chiến thắng lợi, thậm chí từng nghĩ đến chuyện tự sát. Sau , vô tình ngóng rằng lúc thôn Thượng Dương t.h.ả.m sát năm đó, mấy trốn thoát , trong đó tuy phụ nữ mang thai, nhưng một phụ nữ bế theo đứa trẻ."
"Tin tức chính là tia sáng trong lúc tuyệt vọng, cho hy vọng để sống tiếp. Ta bắt đầu ngừng tìm , thế mà tìm suốt mấy chục năm trời. Ta với đội trưởng, còn mặt mũi nào xuống đó gặp bọn họ..."
Tâm trạng của Tần lão gia chút kích động, đến chỗ xúc động, cây gậy trong tay gõ xuống sàn nhà cộp cộp.
Tần Tử Việt sợ huyết áp của ông tăng cao, vội vàng an ủi: "Ông nội, ông đừng vội, Tô đại sư ở đây ? Cô nhất định thể tìm . Nếu ông vì gấp gáp mà hại đến sức khỏe, lát nữa tìm , ông còn sức mà đưa thư?"
Nghe , lão gia lập tức nín : ", đúng, cháu đúng, tự tay giao lá thư cho nhà của đội trưởng."
Tô Nhiên suy nghĩ một lát hỏi: "Chỉ cần thư nhà thì tìm sẽ dễ hơn nhiều. thể xem một chút ?"
"Xem thì , nhưng cô hỏng nó."
Tần lão gia chút yên tâm.
Tô Nhiên : "Sẽ ạ, hai cứ yên tâm."
Nghe Tô Nhiên đảm bảo, lão gia mới yên lòng: "Tiểu Việt, cháu phòng ông, lấy cái túi trong tủ đầu giường đây."
Mê Truyện Dịch
Tần Tử Việt "" một tiếng , một lát , cầm một chiếc túi vải bạt kiểu quân dụng cũ.
Lão gia nhận lấy chiếc túi, cẩn thận lấy một túi niêm phong từ bên trong, trong túi là một chiếc phong bì ố vàng.
"Chính là lá thư ."
Chữ phong bì , tuy phong bì ố vàng nhưng bảo quản , cong góc, hư hỏng.
Tô Nhiên lấy một lá bùa đặt lên phong bì, lá bùa lóe lên ánh sáng vàng biến mất.
Giây tiếp theo, chiếc TV trong phòng khách "xoẹt" một tiếng, màn hình sáng lên.
Trong màn hình, vợ sinh con trai của Hà Ái Quốc cùng mấy phụ nữ và trẻ em khác, sự che chở của dân làng, đang trốn trong một căn hầm chứa dễ phát hiện.
Bởi vì họ đều là nhà quân nhân, nên tất cả già trẻ trong làng đến c.h.ế.t cũng nơi họ ẩn náu, nhờ mà mấy mới may mắn sống sót.
Sau đó, vợ của Hà Ái Quốc bế con nương tựa họ hàng ở nơi khác.
Cảnh tượng chợt đổi, con trai của Hà Ái Quốc trưởng thành, lấy vợ, còn sinh một cô con gái.
Tần Tử Việt và Tần lão gia , cả hai đều kinh ngạc đến sững sờ.
Tiếp theo, cô gái lớn lên lấy chồng, gả cho con trai út của Tần lão gia, cũng chính là cha của Tần Tử Việt.
"Con dâu..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-378.html.]
"Mẹ ?!"
Tô Nhiên buồn biểu cảm của hai , kinh ngạc, ngỡ ngàng, dám tin.
Cô nhún vai, xòe hai tay : "Đấy, duyên phận chính là kỳ diệu như đấy."
Tần lão gia đầu Tần Tử Việt, hồi lâu nên lời.
Sau một thoáng kinh ngạc, Tần Tử Việt nhanh chóng kiểm soát cảm xúc, giọng vẫn còn chút chắc chắn.
"Tô đại sư, chuyện ..."
Tô Nhiên gật đầu: "Không sai, chính là hậu duệ của Hà Ái Quốc."
Người mà tìm kiếm cả nửa đời , ngờ ở ngay mắt, lão gia nhất thời nên nên .
Tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng dỡ bỏ.
Con của đội trưởng vẫn còn sống, con của đứa trẻ cũng đang sống.
Anh ở suối vàng chắc cũng thể yên lòng .
Tần lão gia rưng rưng nước mắt, mấp máy môi: "Đội trưởng, ... như coi là thành nhiệm vụ ?"
Tô Nhiên hai ông cháu, chỉ lá thư: "Lá thư , hai vẫn xem qua ?"
Tần lão gia lắc đầu: "Chưa, đây là thư nhà của đội trưởng, thể tự ý xem trộm ."
Tô Nhiên hiệu cho họ: "Xem ."
Hai ông cháu , Tần Tử Việt cầm lấy phong bì: "Ông nội, con bây giờ đang du lịch nước ngoài, con nghĩ chắc là xem ạ."
Lão gia gật đầu: "Xem ."
"Thư biệt ái thê:
Khi lá thư , nàng và con còn nữa. đừng sợ, hai con cứ chậm một chút, sẽ đến với hai con nhanh thôi...
Khoảnh khắc bước chiến trường, từng nghĩ sẽ sống sót trở về.
Bởi vì thể lùi bước, lưng còn bà con làng xóm mà bảo vệ, hãy tha thứ cho vì chỉ thể bầu bạn cùng hai con đường xuống hoàng tuyền.
Ta sợ c.h.ế.t, chỉ tiếc là g.i.ế.c sạch bọn quỷ Nhật.
Tiểu Tần vẫn còn là một đứa trẻ, thể để nó nộp mạng cùng chúng , nên mới lừa nó đưa thư cho nàng, nó rằng, lá thư nó sẽ vĩnh viễn bao giờ đưa .