Livestream Đoán Mệnh: Tôi Giúp Cảnh Sát Phá Án - Chương 386

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:14:16
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Có lý.” Tần Tử Việt gật gù vẻ nghiêm túc.

 

Tần Lão Nhị sắp phát điên , ma mới tại ảnh của .

 

Mình thật sự hẹn hò với bà mà.

 

Nhìn ba mắt to trừng mắt nhỏ, Tô Nhiên lau tay, : “Muốn nguyên nhân , cách.”

 

“Cách gì?”

 

Ba đồng thanh hỏi, dứt lời liền mặt , ai ai.

 

Tô Nhiên lấy một cái ly, rót nửa ly nước trong.

 

“Nào, hai , mỗi nhỏ một giọt m.á.u đây, thể cho các thấy chân tướng năm đó.”

 

“Được.” Kim Hách chút do dự, cầm con d.a.o gọt hoa quả rạch ngón tay nhỏ m.á.u .

“Thật sự tác dụng ?” Tần Lão Nhị sợ đau, do dự dám tay.

 

“Lề mề như đàn bà.” Kim Hách tóm lấy tay Tần Lão Nhị, rạch một đường thật mạnh.

 

“Á!!!!”

 

Tiếng hét t.h.ả.m thiết như heo chọc tiết của Tần Lão Nhị vang lên.

 

“Thằng nhãi ranh , đây nhỏ máu, đây là chặt đứt ngón tay của tao .”

 

Tần Lão Nhị đau đến mức mút ngón tay, luôn miệng c.h.ử.i rủa.

 

“Ông còn c.h.ử.i một câu nữa xem?”

 

Kim Hách huơ huơ con d.a.o trong tay, Tần Lão Nhị lập tức xìu xuống, núp lưng Tần Tử Việt, “Cháu trai, nó dọa chú!”

 

“Rất thể nó là con trai chú đấy.” Giọng Tần Tử Việt mang theo ý trêu chọc.

 

Mê Truyện Dịch

“Vẫn chắc .” Tần Lão Nhị bĩu môi, lẩm bẩm.

 

Dưới sự chứng kiến của mấy , Tô Nhiên lấy một lá bùa, châm lửa thả ly. Lá bùa rơi nước hề tắt, mà tiếp tục cháy cho đến khi thành tro.

 

Giây tiếp theo, mặt nước trong ly gợn nhẹ, biến thành một khung cảnh.

 

Tần Lão Nhị nơi khác du lịch, quả thật đến tiệm của Vương Trần Vũ để xăm một con thỏ, hai chụp ảnh chung kỷ niệm, đó Tần Lão Nhị rời .

 

Khung cảnh chuyển đổi, Tần Lão Nhị say khướt trong xe đợi , lúc ông mở cửa xe để nôn thì tình cờ gặp Vương Trần Vũ đang đường về nhà.

 

Vương Trần Vũ thấy ông say quá, bụng giúp ông gọi , nhưng hai câu thì Tần Lão Nhị ngủ .

 

Sợ ông một trong xe sẽ xảy chuyện, Vương Trần Vũ khóa chiếc xe điện của ở bên cạnh, bắt taxi đưa ông về nhà .

 

Kết quả, đêm đó hai xảy chuyện thể cho ai .

 

Ngày hôm , Vương Trần Vũ còn lo cho chiếc xe điện của nên lấy xe từ sáng sớm, còn Tần Lão Nhị khi tỉnh , nơi xa lạ một bóng , cũng rời .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-386.html.]

Cứ như , hai bỏ lỡ .

 

Vì hai bên để phương thức liên lạc, Vương Trần Vũ chỉ ông họ Tần, ngoài gì khác.

 

Mãi đến khi thấy Tần Lão Nhị tin tức, lúc Vương Trần Vũ bụng mang chửa tìm đến thì đúng lúc Tần Lão Nhị đang đám cưới.

 

Vạn niệm tro tàn, Vương Trần Vũ lập tức về nhà.

 

Khung cảnh biến mất, ly nước trở về như cũ.

 

Trong phút chốc, phòng khách yên tĩnh đến mức một cây kim rơi xuống cũng thể thấy.

 

Hồi lâu , Tần Lão Nhị mới lí nhí : “ …”

 

Kim Hách mặt mày đau buồn, bỗng nên trách Tần Lão Nhị .

 

“Lúc nhỏ, hiểu, tại lúc nào cũng đau buồn như , tại lúc nào cũng lén tấm ảnh đó mà …”

 

“Rốp.”

 

Một âm thanh mấy hòa hợp vang lên trong phòng khách.

 

Kim Hách liếc Tô Nhiên, giọng điệu bi thương tiếp tục : “Bà bao giờ cho nhắc đến bố, chỉ cần hai chữ ‘bố ơi’, bà sẽ đ.á.n.h …”

 

“Rốp rốp.”

 

“Bà bố cần bà nữa, cũng cần nữa, bố phụ nữ xinh khác , sẽ bao giờ về nữa!”

 

“Rốp rốp rốp.”

 

“A a a! Cô là đồ đàn bà điên!”

 

Kim Hách tức đến mức hét lên giận dữ, cảm xúc đau buồn vốn lập tức tan vỡ, chỉ tức giận tăng vọt, “Bầu khí đau thương như mà cô còn ăn cái gì?”

 

“Cô xem, cái khí đau buồn , cái cảm giác khổ sở , cô ăn uống như thích hợp ?”

 

Kim Hách gầm lên.

 

đau buồn .” Tô Nhiên một cách thản nhiên, c.ắ.n một miếng táo, “Anh cứ chuyện của , ăn chuyện của , ảnh hưởng đến .”

 

Kim Hách hít một thật sâu, bây giờ còn đau buồn chút nào nữa, cũng nữa, bây giờ chỉ tức giận, sự tức giận g.i.ế.c .

 

Hắn hùng hổ lao đến định đ.á.n.h Tô Nhiên, phát hiện mãi mà hề nhúc nhích một phân nào, giống như đang bộ tại chỗ.

 

“Cô, cô dùng yêu thuật gì?”

 

Kim Hách chút sợ hãi, nhưng miệng vẫn cứng, thừa nhận.

 

“Sao, đ.á.n.h ? Có giỏi thì qua đây!”

 

Thái độ thờ ơ của Tô Nhiên, trong mắt Kim Hách chính là khiêu khích, khiêu khích một cách trắng trợn.

 

Hắn , nhưng khác thì thể.

Loading...