Uông Phi đặt con d.a.o gọt hoa quả lên bàn , cởi dây trói cho cô: “Chị, chị cứ ở đây nhé, em chị về nhà họ Hạ, dù thứ của chị em đều quen thuộc, họ sẽ nhận .”
Hạ Vi Lan mỉm gật đầu: “Được, đều theo em.”
Thế nhưng, Uông Phi nuốt lời. Ngay khoảnh khắc Hạ Vi Lan dậy, trong đáy mắt Uông Phi lóe lên một tia hung ác, cô nhanh chóng cầm lấy con d.a.o và đ.â.m mạnh về phía Hạ Vi Lan.
Hạ Vi Lan xong, cảm xúc trở nên kích động lạ thường: “Là Uông Phi g.i.ế.c , chính cô g.i.ế.c , báo thù!!”
Tô Nhiên chỉ thản nhiên cô : “Vậy , thật sự là cô g.i.ế.c cô ?”
“Đương nhiên, lúc đó chỉ hai chúng , cô g.i.ế.c thì còn thể là ai?” Hạ Vi Lan gầm lên.
Tô Nhiên chằm chằm cô , giọng đầy ẩn ý: “Những gì cô phía đều đúng, nhưng câu cuối cùng ngược , Uông Phi cầm d.a.o đ.â.m cô, mà là cô cầm d.a.o đ.â.m cô .”
Tô Nhiên đ.á.n.h một lá bùa qua, màn hình TV trong phòng khách đột nhiên hiện lên hình ảnh, đó chính là cảnh Hạ Vi Lan Uông Phi trói đến đây.
Lúc đó, Uông Phi tin lời Hạ Vi Lan và cởi trói cho cô .
Thế nhưng, ngay khoảnh khắc Uông Phi xoay , đáy mắt Hạ Vi Lan loé lên một tia tàn độc, cô nhanh chóng vớ lấy con d.a.o gọt hoa quả, đ.â.m mạnh lưng Uông Phi.
Đến khi Uông Phi nhận điều bất thường, né tránh thì kịp nữa, con d.a.o cắm phập vai cô, đau đến mức cô hét lên t.h.ả.m thiết.
Mê Truyện Dịch
Uông Phi thuận thế đạp một cú bụng Hạ Vi Lan, thể tin nổi mà cô : “Cô… cô lừa ?!”
Vừa cô g.i.ế.c Hạ Vi Lan cũng chỉ là doạ nạt mà thôi, từng nghĩ sẽ thật sự lấy mạng cô , mà Hạ Vi Lan chút mềm lòng tay hạ sát .
Hạ Vi Lan đạp một cú đau điếng, lùi hai bước, ánh mắt tràn ngập sát khí, còn vẻ yếu đuối vô tội như nữa.
“Đương nhiên là lừa cô .” Cô khẩy một tiếng: “Chẳng lẽ cô nghĩ thật sự sẽ đổi cuộc đời với cô ? Nằm mơ !”
Hạ Vi Lan giơ d.a.o lên, nữa đ.â.m về phía Uông Phi. Uông Phi bỏ chạy nhưng Hạ Vi Lan túm tóc, đ.â.m thêm một nhát lưng cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-437.html.]
“Mày c.h.ế.t!”
Thấy đến đây, Hạ Vi Lan kinh hãi thất sắc, đây đúng là sự thật, nhưng cô thể để khác .
Cô vơ lấy chiếc ghế định ném TV, nhưng chiếc TV như một lớp màng bảo vệ, ghế còn đến gần vỡ tan tành.
Hạ Vi Lan hoảng loạn chắn TV, cố dùng cơ thể để che .
Cô quên rằng, bây giờ chỉ là một con ma, cơ thể trong suốt, dù TV thì vẫn thể thấy rõ nội dung bên trong.
Trong màn hình, Uông Phi mặc kệ cơn đau , giằng lấy con d.a.o tay cô , hai giãy giụa vật lộn với , con d.a.o hết đến khác đ.â.m về phía Uông Phi, Uông Phi dùng hết sức đẩy .
Vẻ mặt Hạ Vi Lan dần trở nên hung tợn: “Mày cướp thứ của tao, mơ ! Tao khó khăn lắm mới tất cả những thứ , ai phép cướp !”
Vẻ tàn nhẫn quyết g.i.ế.c bằng Uông Phi của cô khiến Uông Phi chấn động.
Trước đó, khi vụ hoả hoạn năm xưa là do Hạ Vi Lan gây , trong lòng cô vẫn còn một tia may mắn, cho rằng đó chỉ là tai nạn, chị gái chắc chắn cố ý, chỉ cần chị chịu xin , trả thứ vốn thuộc về , Uông Phi sẽ tha thứ cho chị .
Bây giờ cô hiểu , bất cẩn, càng t.a.i n.ạ.n gì cả, chị gái chính là g.i.ế.c cô, đạp lên xác cô để sống cuộc đời của giàu !
Uông Phi hối hận , hối hận vì mềm lòng: “Chị còn là chị của nữa , chị g.i.ế.c một đủ, còn g.i.ế.c thứ hai ?”
“Hai thì , chỉ cần mày uy h.i.ế.p đến tao, thì dù bao nhiêu tao cũng g.i.ế.c mày!”
Vẻ mặt của Hạ Vi Lan gần như điên cuồng, nhân lúc Uông Phi để ý, cô đạp mạnh một cú khiến Uông Phi ngã sõng soài đất.
“Tại mày c.h.ế.t trong đám cháy đó ? Tại mày còn về?”
Uông Phi sợ hãi lùi về phía : “Hạ Vi Lan, nếu c.h.ế.t, thành ma cũng tha cho cô !”
Nào ngờ, Hạ Vi Lan câu ngửa đầu lớn: “Người tao còn sợ, tao sợ ma ? Đây là mày tự chuốc lấy, đừng trách tao, nể tình chị em một phen, lúc p.h.â.n x.á.c tao sẽ nhẹ tay một chút.”
Cô như điên dại, đáy mắt là sát ý khát máu.