Vừa đối diện với ánh mắt của Tô Nhiên, Lão Vương sợ đến mức tim giật thót, vội vàng dời tầm mắt nơi khác.
Bởi vì đôi mắt của Tô Nhiên sâu thẳm sắc bén, tựa như thể xuyên thấu cơ thể, thấu tận tâm can khác.
Lão Vương bất giác căng thẳng, chuyện cũng bắt đầu lắp bắp, "Đại… sư, chào cô!"
"Chào ông." Tô Nhiên lịch sự gật đầu, "Quà ông tặng đủ, một quẻ năm vạn, trả tiền quẻ sẽ xem cho ông."
"Cái gì?!" Lão Vương kinh ngạc thốt lên, nhất thời quên cả sợ hãi, "Không một quẻ năm trăm , tăng lên năm vạn từ lúc nào ?"
Tô Nhiên khẽ nhếch môi, "Vừa mới tăng đó."
"Không , đại sư, năm vạn thì nhiều quá ?" Lão Vương trưng bộ mặt khổ sở.
Năm vạn tệ đó, nghĩ thôi thấy đau lòng!
Lão Vương nỡ đưa, "Đại sư, cô đột ngột tăng giá, lẽ là tăng giá riêng cho đấy chứ, tăng một lúc nhiều như , cho lắm."
"Có gì mà ?"
Tô Nhiên tủm tỉm ông , "Bao nhiêu tiền là do quyết, đồng ý là do ông quyết. cũng ép mua ép bán, chỗ nào ?"
Còn bùa chứa đồ, tuy thể biến túi của bạn thành một nhà kho lớn, nhưng để siêu thị mua sắm thông thường, dạo phố mua quần áo thì vẫn đủ dùng.
Ông tưởng rằng giả vờ đáng thương sẽ khiến Tô Nhiên mềm lòng, ngờ cô xua xua ngón tay, : "Không, ông ."
Giọng điệu vô cùng chắc chắn.
[Hu hu, cả nhà ba chúng mới giành một tấm bùa chứa đồ.]
"Không , trả tiền quẻ , xem quẻ . Nếu ông xem, sẽ đổi khác." Tô Nhiên kiên quyết.
Mê Truyện Dịch
Lão Vương vẫn đau lòng móc tiền .
"Nếu ông xem, chúng rút tiếp theo."
Thấy Tô Nhiên sắp ngắt kết nối, Lão Vương cuống lên, "Xem, xem."
Tô Nhiên dừng động tác định ngắt cuộc gọi, lặng lẽ chờ ông tặng quà.
Thần Tài Giá Lâm một vạn một cái, Lão Vương tặng liền năm cái, đau lòng đến mức khóe miệng co giật liên hồi.
Thấy ông tặng quà, Tô Nhiên lúc mới hỏi: "Ông xem gì?"
Lão Vương cũng vòng vo, thẳng vấn đề yêu cầu của , "Đại sư, mua mấy lá bùa bình an."
Không xem quẻ, chỉ mua bùa?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-441.html.]
Tô Nhiên ông đầy ẩn ý, "Tại mua bùa bình an?"
Nghe Tô Nhiên hỏi , Lão Vương lập tức xị mặt xuống, rầu rĩ : "Gần đây hình như thứ sạch sẽ bám , xui xẻo đặc biệt, nên mua mấy lá bùa bình an mang theo hộ ."
"Ồ?" Tô Nhiên nhướng mày, ông với vẻ như , "Xui xẻo đến mức nào, xem."
Cái giọng điệu , cứ như đang hả hê nỗi đau của khác .
Lão Vương thầm nghĩ.
Ông định mở miệng, ngoài cửa nhà Tô Nhiên tiếng gõ cửa.
"Ông chờ một chút." Tô Nhiên ngắt lời ông , dậy mở cửa.
Là đồ ăn ngoài cô đặt tới.
Tô Nhiên bưng hai tô bún ngao nóng hổi nghi ngút khói, màn hình, "Nào, bắt đầu kể chuyện ông xui xẻo thế nào ."
Lão Vương oán giận Tô Nhiên, nuốt nước bọt. Sao ông cảm giác Tô Nhiên đang xem kịch vui thế nhỉ.
"Đừng nhắc nữa, gần đây xui tận mạng ."
Lão Vương lấy bình tĩnh, một cách rành mạch: "Tuy chí mạng, nhưng mà phiền lòng lắm. Ví dụ như,
Ăn cơm thì nghẹn, uống nước thì sặc, đặt đồ ăn ngoài thì giao nhầm, chơi game thì thua liên tục, xuống cầu thang thì hụt chân, lên cầu thang thì trẹo chân, ăn mì gói gói gia vị, mua sữa ống hút, uống Coca thì gãy khoen bật nắp, xếp hàng luôn chen ngang, xe buýt luôn lỡ mất một bước, chen tàu điện ngầm thì rơi mất bữa sáng, đ.á.n.h mạt chược ván nào cũng thua, ngay cả xổm trong nhà vệ sinh cũng thể tắc bồn cầu, đại tiện thì đúng lúc hết giấy vệ sinh."
Lão Vương kể lể với vẻ cay đắng uất ức, "Mọi xem, xui xẻo đến mức nào chứ! Mấy chuyện xui xẻo tuy lấy mạng , nhưng nó hành hạ tinh thần. Cứ tiếp tục thế , sớm muộn gì cũng giày vò đến phát điên mất.
Cho nên, đại sư , cô thể bán cho mấy lá bùa bình an , tiếp tục xui xẻo nữa, nếu chắc chắn sẽ suy sụp mất."
Lão Vương xong, mặt đầy hy vọng Tô Nhiên.
"Xì xụp."
"Húp sùm sụp."
Tô Nhiên ngẩng đầu lên, "... Cũng xui thật."
"Trên ông quả thật âm khí, chắc là đến nơi nào âm khí nặng đúng ?"
" đúng." Lão Vương vội : "Trước đây cá cược thua bạn, ngủ một đêm ở bãi tha ma, từ đó về bắt đầu xui xẻo."
Tô Nhiên ngẩng đầu, ông với vẻ như , "Ông cũng chịu chơi thật đấy."
"Nên mà, nam tử hán đại trượng phu là giữ lời, cược thì chịu thua, chỉ ngủ một đêm ở bãi tha ma thôi." Lão Vương , lập tức tươi , "Vậy cô bán cho mấy lá bùa bình an ."