Tin tức tung , lập tức gây nên một làn sóng phẫn nộ.
Nữ nhà báo nhờ đó mà nổi như cồn, thăng chức tăng lương. Vương Khải Cường thì gặp đại họa, c.h.ử.i rủa mạng, những hiểu chuyện còn trực tiếp đến quán c.h.ử.i bới, thậm chí còn hắt cả phân quán.
Vương Khải Cường chịu nổi áp lực dư luận quá lớn, đành đóng cửa quán ăn sáng, em trai là Vương Khải Minh ở trường học cũng yên, bạn học chế giễu, sỉ nhục, thái độ của giáo viên đối với nó cũng đổi một trăm tám mươi độ.
Có một hôm, Vương Khải Cường ngoài mua t.h.u.ố.c cho em trai, một vài kẻ nổi tiếng mạng ké fame bu như ruồi thấy máu, vây quanh chụp ảnh phim, Vương Khải Cường vì tránh họ mà xe tông c.h.ế.t.
Sau khi c.h.ế.t, em trai nghĩ quẩn tự tử.
Vì tự tử thể luân hồi, nên Vương Khải Cường vẫn luôn ở con phố cùng em trai.
Mê Truyện Dịch
Họ còn , nên đương nhiên cũng ai đốt vàng mã cho họ.
Em trai Vương Khải Minh dù cũng còn nhỏ, đôi khi đói bụng, Vương Khải Cường cùng nó ngoài dọa , dọa khác đốt vàng mã cho họ, lừa chút nhang khói cúng bái.
Tô Nhiên xong, gật đầu.
Nhà báo dựa tính giật gân của tin tức để thu hút sự chú ý, những chuyện liên quan đến sức khỏe của mỗi như thế , tự nhiên sẽ khiến nhiều quan tâm.
Có những nhà báo vì để đưa tin sự thật mà bất chấp nguy hiểm tính mạng để thu thập bằng chứng, cũng những vì tư lợi cá nhân mà từ thủ đoạn.
Chuyện của Vương Khải Cường, cần nghĩ cũng thể đoán , chắc chắn là đối thủ cạnh tranh ghen ghét, mua chuộc nhà báo để vu khống, mục đích là khiến Vương Khải Cường thể ăn nữa.
Trên mạng nhiều gió thành bão, sự thật tùy tiện c.h.ử.i rủa, còn cho rằng trượng nghĩa bao.
Còn những kẻ nổi tiếng mạng vì ké fame mà bám dính như keo da chó, những đều là tác nhân dẫn đến cái c.h.ế.t của Vương Khải Cường.
Bên Tô Nhiên đang chuyện với hai em, ông chủ vô tình liếc mắt qua phía cô thì thấy Tô Nhiên đang chuyện với khí.
“Bà xã, bà xã, mau qua đây.” Ông chủ sợ hãi, vội vàng gọi vợ.
“Sao thế, ồn ào cái gì, muỗi đốt m.ô.n.g ông ?”
Bà chủ quán uể oải bước tới: “Chuyện gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-454.html.]
“Suỵt!” Ông chủ kéo bà , hai nấp ở cửa, lén lút về phía Tô Nhiên.
Lúc , những vị khách khác về hết, chỉ còn một Tô Nhiên, cô thỉnh thoảng sang chuyện với bên cạnh, vấn đề là bên cạnh cô gì ai.
Hai vợ chồng sợ hãi , thành tiếng mà chỉ dùng khẩu hình với : Gặp ma .
Suy nghĩ một lúc, ông chủ nhỏ với vợ: “Bà xã, cô bé ăn ở quán , thể quan tâm . Bà lấy cái vá lớn nhất đây, qua dọa một chút, dọa thứ sạch sẽ .”
“Được, ông chờ nhé.” Bà chủ xong liền , một lúc cầm theo một cái vá xào rau lớn .
Ông chủ cầm cái vá lớn, hăm hở thử sức, dặn dò vợ: “Bà về , ở đây cứ giao cho .”
“Được.” Bà chủ đáp một tiếng: “Ông cẩn thận.”
Sau đó, bà co giò chạy mất.
Ông chủ: “…”
Thật thể chậm một chút mà.
Tô Nhiên bên để ý đến hành động của hai vợ chồng ông chủ, tiếp tục hỏi Vương Khải Cường: “Vậy, bánh bao của rốt cuộc từ thịt hạch ?”
Vương Khải Cường giơ tay lên, quả quyết : “ thề với trời, tuyệt đối thịt hạch, thịt dùng bánh bao đều là thịt nạc tươi trong ngày, loại kém hơn một chút cũng mua. , đồ ăn bụng nhất định sạch sẽ, hơn nữa nhiều trẻ con ăn sáng ở quán nhà , dày của trẻ con yếu, nên chọn thịt càng cẩn thận hơn.”
Tô Nhiên gật đầu, hỏi: “Vậy túi thịt hạch trong bếp của từ ?”
Vương Khải Cường nuốt miếng thức ăn trong miệng, lắc đầu: “ cũng , túi thịt đó đặt ở một góc, cũng để ý từ lúc nào. thể chắc chắn, ngày hôm chắc chắn .”
“Vậy là lén bỏ .”
Vương Khải Cường mím môi: “Mỗi ngày trời sáng ngoài mua rau mua thịt, đó tiếp khách, bận rộn đến tận trưa. Qua giờ trưa, ăn bánh bao ít , mới nghỉ một chút, thời gian đó cũng để ý ai bếp .”
Tô Nhiên nhíu mày hỏi : “Nhà báo đưa tin sai sự thật, nghĩ đến việc báo cảnh sát ?”
Nhắc đến chuyện , Vương Khải Cường buồn bã: “Lúc đó cũng hiểu, một hàng xóm bụng nhắc nhở, mới báo cảnh sát, nhưng đợi kết quả điều tra thì xe tông.”