“Vậy   nghĩ đến việc báo thù ?” Tô Nhiên  hỏi.
 
“Báo thù?” Vương Khải Cường lắc đầu,  : “Tài xế tông  cũng  cố ý,   trách  .
 
Sau , kết quả của cảnh sát  công bố,  bỏ thịt hạch  quán    cảnh sát bắt, nữ nhà báo  cũng  thu hồi thẻ nhà báo, cấm hành nghề vĩnh viễn.
 
Nữ nhà báo và kẻ hãm hại  cũng  cộng đồng mạng tấn công, sống   .
 
Có   thấy nữ nhà báo   qua đây,    nhận , chặn  mắng c.h.ử.i  lâu, lúc đó trông cô  t.h.ả.m hại vô cùng.
 
Thấy họ sống  , trong lòng  cũng thấy thoải mái . Cho nên  cần báo thù nữa.”
 
Nói xong, Vương Khải Cường  ngây ngô.
 
Tiểu quỷ Vương Khải Minh cũng  khanh khách theo, giọng  non nớt mang theo niềm vui sướng: “ , em cũng thấy, còn   giả vờ vô ý hắt cả xô nước gạo lên  cô , lúc đó cô  t.h.ả.m hại lắm.”
 
Thấy hai  họ  vui vẻ, Tô Nhiên cũng  theo.
 
Đôi khi, g.i.ế.c   nhất thiết  dùng dao. Một lời đồn bịa đặt tùy tiện cũng  thể dễ dàng hủy hoại cả cuộc đời của một .
 
Vì để câu view mà bịa đặt tin tức giả, nữ nhà báo   kết cục như  cũng là đáng đời.
 
“Ăn no ? Không đủ  gọi thêm nhé?”
 
Tô Nhiên vốn ăn một  nên gọi  nhiều, chắc chắn  đủ cho hai  họ.
 
Vương Khải Cường nào dám đòi thêm, vội xua tay : “Đủ , đủ , cô mời chúng  ăn  là cảm kích lắm ,  cần gọi thêm .”
 
Tiểu quỷ cũng hiểu chuyện gật đầu: “Chúng  ăn no .”
 
Tô Nhiên   thể   , chút đồ ăn  chỉ đủ cho họ nhét kẽ răng: “Thật sự  cần nữa , qua thôn  sẽ  còn quán  nữa ,  tìm   mời các  ăn cơm nữa  dễ .”
 
Nghe , hai con quỷ do dự, hai  họ  lâu lắm   dọa  ai, hôm nay là  đầu tiên   chủ động mời họ ăn cơm, bỏ lỡ    sẽ  còn cơ hội  nữa.
 
Tiểu quỷ ngại ngùng rụt cổ, dè dặt : “…Thật , ăn thêm một chút cũng  ạ.”
 
“Được,  gọi thêm vài món nữa.”
 
Tô Nhiên sảng khoái đồng ý,  đầu định gọi ông chủ gọi món thì thấy ông chủ đang cầm một cái vá lớn, lén lút  cô.
 
Vẻ mặt   nghiêm túc,  căng thẳng   sợ hãi.
 
Tô Nhiên vẫy tay với ông, ông chủ cầm vá lớn lập tức  tới: “Cô bé,  chuyện gì ?”
 
“Những món  , cho thêm một phần nữa, ngoài  xào cho  thêm hai món sở trường của quán.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-455.html.]
 
“Được thôi.”
 
Ông chủ  xong  lập tức rời , ngược  lơ đãng  một vòng quanh Tô Nhiên.
 
Cái vá lớn trong tay  vẻ vô tình vung vẩy mấy cái, miệng lẩm bẩm: “Tao  cần  mày là ai, mau tránh xa cô bé  ,  cần mặt mũi  hả, đến một cô bé cũng bắt nạt, tao cảnh cáo mày nhé,   nữa là tao tìm đại sư tới bắt chúng mày đấy, mau , mau , lui, lui, lui!”
Giọng  lớn, nhưng Tô Nhiên   rõ,  ông chủ tưởng cô gặp ma nên đang bảo vệ cô.
 
Tô Nhiên thấy ấm lòng,   ông chủ.
 
Ông chủ bắt gặp ánh mắt của cô, ngượng ngùng  gượng: “Có muỗi, muỗi mùa thu dữ như hổ,  giúp cô đuổi.”
 
“Cảm ơn ạ.” Tô Nhiên chân thành cảm ơn.
 
Ông chủ là  ,   ắt  hậu phúc.
 
“   món ăn cho cô ngay, cô chờ một lát,  chuyện gì cứ gọi .”
 
“Vâng,  chuyện cháu nhất định sẽ gọi chú.” Tô Nhiên  đáp.
 
Thấy Tô Nhiên   chuyện gì, ông chủ dặn dò một tiếng,   quanh Tô Nhiên một vòng  mới  về nấu ăn.
 
Hai  em Vương Khải Cường cùng  Tô Nhiên, ngập ngừng : “Ông  hình như đang đuổi chúng  ? Hay là chúng   , lát nữa ông   tưởng cô là bệnh nhân tâm thần thì ?”
 
“Không ,   cách.” Tô Nhiên  , đ.á.n.h một lá bùa lên  họ.
 
Ngay  đó, hai  em kinh ngạc phát hiện cơ thể   còn trong suốt nữa.
Mê Truyện Dịch
 
“Anh, chúng  biến thành thật .”
 
“ đúng, chúng   biến thành  .”
 
Một lúc , ông chủ một tay cầm vá lớn, một tay bưng đồ ăn tới, thấy hai  em thì sững .
 
Tô Nhiên giải thích: “Họ là bạn cháu, cháu  mới gọi điện cho họ tới.”
 
“Gọi điện?” Ông chủ lẩm bẩm một ,  chợt bật , lặng lẽ giấu cái vá lớn   lưng: “Tốt, , bạn bè  quá, các cháu cứ từ từ ăn nhé.”
 
Lúc rời , bước chân của ông  nhẹ nhõm hơn nhiều.
 
Tô Nhiên đang tán gẫu bâng quơ với hai  em thì chợt thấy một  quen  tới từ phía xa, là Lưu Lệ của đội cảnh sát hình sự.
 
Lần đầu tiên Tô Nhiên  đồn cảnh sát, Lưu Lệ còn mua mấy lá bùa của cô.
 
Sao đêm hôm khuya khoắt cô   ở đây, đặc biệt là với bộ dạng , trang điểm đậm, mặc một chiếc váy liền, khoác túi xách nhỏ.