Livestream Đoán Mệnh: Tôi Giúp Cảnh Sát Phá Án - Chương 466

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:17:15
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Đình Văn để điện thoại ở nhà sạc, cầm ví tiền ngoài.

 

Tiệm tóc cô quả thật ở ngay gần cổng khu nhà. Suốt đường , Vương Đình Văn nhớ lời Tô Nhiên, để ý đến ai, thẳng đến tiệm tóc, yêu cầu tháo tóc.

 

Trong tiệm chỉ một ông chủ. Đối với đủ câu hỏi và lời chào mời của ông chủ, cô chỉ mỉm cho qua.

 

Tháo tóc xong, Vương Đình Văn lấy lá bùa chuẩn đốt thì mới phát hiện mang bật lửa. Cô hỏi mượn ông chủ, nhưng ông chủ hút thuốc, cũng bật lửa.

 

Vương Đình Văn đành cầm tóc về nhà đốt.

 

Về đến nhà, Vương Đình Văn thấy bạn trai đang sofa.

 

“Anh yêu, về đột ngột ?” Cô vứt túi tóc sang một bên, mừng rỡ nhào tới, định nhảy lên như khi.

 

Ai ngờ, Lô Dũng chợt né sang một bên.

 

Vương Đình Văn bất ngờ loạng choạng mấy bước, suýt nữa thì ngã, tức giận : “Anh gì thế, suýt nữa em ngã ?”

 

Lô Dũng vội vàng lành, ở góc mà Vương Đình Văn thấy , liếc mớ tóc sàn: “Anh mới về, còn bẩn.”

 

Vương Đình Văn định kéo tay Lô Dũng, cũng né tránh một cách dấu vết. “Trong túi là gì thế, thấy giống tóc ?”

 

“Vốn dĩ là tóc mà,” Vương Đình Văn cảm thấy gì đó là lạ, cô nghi hoặc nhíu mày, “Chẳng là đại sư giới thiệu cho em , em kết nối với cô .”

 

“Cô tóc em nối là của c.h.ế.t, bảo em tháo đốt , em đang chuẩn đốt đây.”

 

Vương Đình Văn nhặt túi tóc sàn lên, tìm một cái bật lửa, xách mớ tóc nhà vệ sinh.

 

Khoảnh khắc cô , đôi mắt của Lô Dũng đột nhiên biến thành đồng tử đen kịt một cách kỳ dị, nhưng chỉ trong nháy mắt trở như cũ.

 

Vương Đình Văn đặt tóc bồn rửa mặt, định châm lửa đốt lá bùa, Lô Dũng đột nhiên bật khe khẽ.

“Em tin thật , thời đại nào mà em còn mê tín thế?”

 

“Hả?” Vương Đình Văn ngẩn , đặt bật lửa trong tay xuống, nghi hoặc hỏi: “Không giỏi ?”

 

“Anh thấy em sợ nên cố ý để an ủi em thôi, em tưởng thật ? Lời của đại sư đó chỉ là hiệu ứng livestream thôi, cần coi là thật .”

 

Lô Dũng liếc trộm lá bùa trong tay cô.

 

“Vậy… em đốt nữa ?” Vương Đình Văn đầu , Lô Dũng ngược sáng dường như khiến cô cảm thấy chút xa lạ.

 

“Đốt cái gì mà đốt, chuyện truyền ngoài chẳng cho thối mũi , vứt lá bùa toilet là .” Lô Dũng chằm chằm lá bùa trong tay Vương Đình Văn.

 

“Ồ, thôi .” Vương Đình Văn cảm thấy lý, vo lá bùa thành một cục, định ném bồn cầu thì đột nhiên nhớ lời của Tô Nhiên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-466.html.]

… nhưng đại sư , bảo em nhất định đốt tóc, ai khuyên cũng đừng .”

 

Lô Dũng đột nhiên , “Đồ ngốc của , là bạn trai em, em xem em tin tin cô ? Hơn nữa, chẳng lẽ hại em ?”

 

“Đương nhiên là tin .” Vương Đình Văn cũng theo.

 

“À, đúng , còn lá bùa em nữa, cũng vứt luôn .” Trong mắt Lô Dũng ánh lên tia hy vọng.

 

“Vâng.” Vương Đình Văn lấy lá bùa hình tam giác trong túi , chuẩn vứt chung bồn cầu.

 

Đột nhiên, tay cô dừng , ánh mắt Lô Dũng đầy vẻ khó hiểu, “Sao trong túi em lá bùa?”

 

“Em mới về nhà, em cũng hề , ?”

 

Đối mặt với câu chất vấn của Vương Đình Văn, Lô Dũng mặt đột nhiên hóa thành một làn sương đen, tiếng âm u quỷ dị của một phụ nữ vang lên từ bốn phương tám hướng.

 

“Khà khà khà… ngươi phát hiện nha, khà khà khà…”

 

Vương Đình Văn sợ đến mức phịch xuống đất, ôm lấy bồn cầu run lẩy bẩy, “Ngươi… ngươi là ai?”

 

“Ta là ai ư? Ngươi lấy tóc của , còn hỏi là ai?”

 

Tóc?

 

Mê Truyện Dịch

May mà lá bùa vẫn vứt .

 

Bị nó nhắc nhở, Vương Đình Văn lập tức bò dậy, lao về phía mớ tóc, bật lửa lên.

 

“Phụt~”

 

Một luồng gió lạnh thổi qua, bật lửa tắt ngóm.

 

“Khà khà khà, bây giờ mới đốt , muộn nhé.” Tiếng quái đản lượn lờ quanh cô.

 

Vương Đình Văn sợ run như cầy sấy, ngừng bật lửa, tắt bật.

 

Đột nhiên, khóe mắt cô liếc thấy lưng đang lơ lửng một cái đầu trọc lóc. Khuôn mặt của cái đầu đó chi chít vết sẹo, m.á.u thịt be bét.

 

“A––”

 

Vương Đình Văn hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết, định chạy, nhưng vì quá sợ hãi, hai chân mềm nhũn, “bịch” một tiếng ngã lăn đất, lá bùa và bật lửa trong tay đều văng xa.

 

“Ây da, cú ngã của ngươi, thật là quá .” Cái đầu lơ lửng giữa trung đắc ý lớn.

 

Vương Đình Văn vội vàng bò tới chộp lấy lá bùa, cùng lúc đó, một luồng âm khí đen ngòm quấn lấy cổ chân cô.

Loading...