Tô Nhiên thờ ơ phất tay: “Yên tâm, con ngoài việc tu luyện    thì những phương diện khác đều , nên việc  giao cho con đấy.”
 
Nguyên Thanh: Hình như là đang khen , nhưng   nó cứ sai sai thế nào .
 
“Sư phụ, con…”
 
Nguyên Thanh còn   gì đó, Tô Nhiên  ngắt lời: “Ta tin con  thể  .”
 
Tô Nhiên  ,  lấy  một tờ séc: “Số tiền  đủ để con trùng kiến sư môn , cầm lấy .”
 
Nguyên Thanh và Mao Tiểu Phàm c.h.ế.t lặng  tờ séc, ngây  hồi lâu.
 
Bỗng nhiên, Nguyên Thanh bật .
 
“Sư phụ,   … đối xử  với chúng con như .” Nguyên Thanh cảm động đến nước mắt nước mũi giàn giụa.
 
Mê Truyện Dịch
“Lúc đầu là chúng con mặt dày bám theo   ,   so đo với chúng con, còn dạy chúng con tu luyện, nhận con   tử, bây giờ còn cho con tiền trùng kiến sư môn, hu hu,  quả nhiên là quý nhân của sư môn chúng con!”
 
Tô Nhiên đỡ trán: “Ta tự nhiên  chúng   duyên, nên mới giữ các con ,  cần  ngại.”
 
Rút một tờ khăn giấy đưa cho , Tô Nhiên  : “Con   rạng danh sư môn, nhưng    năng lực đó. Con  đặt tất cả cược  ,   thể hiểu  tâm trạng của con lúc đó,   trách các con. Lần  ngoài việc bảo con thành lập tổ chức từ thiện,  còn một việc nữa  con .”
 
“Việc gì ạ? Sư phụ cứ căn dặn, cho dù là  nước sôi lửa bỏng, tan xương nát thịt, con Nguyên Thanh  cũng nhất định sẽ   cho .” Nguyên Thanh lau nước mắt, vỗ n.g.ự.c đảm bảo.
 
“Không khoa trương đến thế , chỉ là bảo con nhận thêm nhiều  tử, phát dương quang đại huyền học, dù  thể để   tu luyện thành tiên, nhưng ít nhất cũng  thể cường  kiện thể, đây cũng là một việc đại thiện.”
 
Ánh mắt Tô Nhiên  về phương xa.
 
Thế giới   của cô chính là một thế giới mà   đều tu tiên, tuy  thành tiên chỉ là  ít, nhưng ít nhất cuộc sống của con   khổ sở như .
 
Đến đây lâu như , thứ cô thấy nhiều nhất chính là những con  bận rộn vì cuộc sống.
 
Thức khuya dậy sớm, vất vả cực nhọc kiếm tiền cả tháng, trừ  khoản vay mua nhà, mua xe, chi phí sinh hoạt, còn  chẳng  bao nhiêu.
 
Họ bận rộn cả ngày, chính là vì để   một cuộc sống vô lo vô nghĩ, nhưng  lẽ cho đến lúc c.h.ế.t, đó cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi.
 
Thế gian , khổ nhất chính là con .
 
Ngoài việc xem bói bắt ma, Tô Nhiên thật sự   chút gì đó cho họ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-485.html.]
Vì , cô mới  quảng bá thuật tu tiên.
 
Nghe xong lời của Tô Nhiên, Nguyên Thanh đảm bảo: “Sư phụ yên tâm, việc  giao phó, con nhất định sẽ  .”
Sáng sớm hôm , Nguyên Thanh mang theo trọng trách mà Tô Nhiên giao phó, lưu luyến rời .
 
Tô Nhiên xuống lầu vứt rác,  mấy bà thím  ngang qua  gần đây mới mở một siêu thị, tất cả sản phẩm đều  giảm giá trong ba ngày.
 
Nghĩ ngợi một lát, dù  cũng   việc gì,    thể  mua ít đồ ăn, thế là Tô Nhiên  theo mấy bà thím.
 
Siêu thị khai trương khuyến mãi, vô cùng náo nhiệt,   cũng là , chen chúc khắp nơi.
 
Khi ánh mắt Tô Nhiên dừng    một  đàn ông, cô  khỏi cau mày.
 
Người khác đều đang bận rộn chọn lựa hàng hóa, còn gã đàn ông trung niên bóng nhẫy , thứ gã    hàng hóa mà là .
 
Khóa chặt mục tiêu là một cô gái trẻ đang  mua sắm một , ánh mắt gã đàn ông sáng lên, giả vờ xem hàng  vô tình áp sát  lưng cô gái, bàn tay heo muối đưa về phía m.ô.n.g của đối phương.
 
Tô Nhiên  lạnh, thầm vẽ một đạo phù.
 
Gã đàn ông mừng thầm đưa tay , mắt thấy sắp thành công, đột nhiên, gã cảm thấy tay  đau nhói, vội vàng rụt tay , kinh ngạc  xung quanh.
 
Mọi  đều đang bận giành đồ,  ai chú ý đến gã.
 
Trương Thụ nghi hoặc xoa xoa tay: Lạ thật,     cảm giác như  ai đó lấy kim châm?
 
Đợi gã  đầu , cô gái ban nãy   mất, Trương Thụ thầm c.h.ử.i một tiếng, bực bội tìm kiếm mục tiêu tiếp theo.
 
Đang  quanh quất, bỗng nhiên, gã cảm thấy m.ô.n.g    bóp một cái.
 
Trương Thụ vốn  đang bực , tức giận  đầu  chửi: “Mẹ kiếp, mày  c.h.ế.t !”
 
“Hello!” Một  đàn ông  hình vạm vỡ nháy mắt với gã, thậm chí còn dùng vai cọ cọ  gã, “Tối nay rảnh ?”
 
Đám đông xung quanh  hai  họ xì xào bàn tán, mặt Trương Thụ đỏ bừng, gắt lên: “Ông đây  hiểu mày  gì, tránh !”
 
Gã rùng  một cái, xoa xoa lớp da gà  cánh tay, bực bội lườm gã trai tráng một cái  vội vàng bỏ .
 
Đợi gã tìm  mục tiêu tiếp theo, đang chuẩn   tay, m.ô.n.g   sờ một cái,   thậm chí còn  xoa nắn mạnh.
 
“A – Đ m!”