Livestream Đoán Mệnh: Tôi Giúp Cảnh Sát Phá Án - Chương 486

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:17:35
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trương Thụ tức chịu nổi đầu , là gã trai tráng .

 

Đắc tội nổi thì trốn cho xa, Trương Thụ mất hết cả hứng, chỉ mau chóng thoát khỏi gã biến thái .

Mê Truyện Dịch

 

Gã co giò chạy một mạch khỏi siêu thị, chiếc xe đạp công cộng ven đường hút thuốc, thầm nghĩ đợi một lát nữa gã biến thái sẽ .

 

Một điếu t.h.u.ố.c còn hút xong, một bà thím tới bên cạnh, đột nhiên đưa tay véo một cái hạ bộ của gã.

 

“A! Mẹ nó!!” Trương Thụ đau đến cong cả , “Bà là ai hả, bệnh !”

 

Bà thím gì, chỉ , tay nóng lòng thử, xem còn sờ thêm nữa.

 

là xúi quẩy!” Trương Thụ thầm chửi, sợ hãi vội vàng rời .

 

Gã cũng chẳng còn tâm trạng siêu thị nữa, c.h.ử.i rủa mà về nhà.

 

Trên đường , Trương Thụ cảm thấy ánh mắt của xung quanh chút kỳ quái, hình như đều đang dán chặt m.ô.n.g gã.

 

Cúc hoa Trương Thụ chợt thắt , gã chạy như ma đuổi về nhà.

 

Về đến nhà, còn những ánh mắt kỳ lạ của khác, Trương Thụ cả lẫn lòng đều thả lỏng, thả lỏng, gã liền cảm thấy bụng đau quặn lên, lẽ là do chạy quá gấp, sốc hông.

 

Trương Thụ đau đến khom cả nhà vệ sinh.

 

Ngồi xuống bao lâu, gã cảm thấy m.ô.n.g ngứa ngáy, cúi đầu xuống, từ trong bồn cầu thò một bàn tay to màu xanh xám, đang dùng móng tay dài cào m.ô.n.g gã, cào hai cái thì bàn tay xòe , tóm lấy m.ô.n.g gã.

 

“A –”

 

Trương Thụ sợ đến mức quần cũng kịp kéo lên, nhấc chân bỏ chạy, “bịch” một tiếng ngã sõng soài đất.

 

Gã kinh hãi về phía , chỉ thấy bàn tay trong bồn cầu nhảy bật , nhảy tưng tưng lên m.ô.n.g gã.

 

Sau đó, xoa a xoa, sờ a sờ.

 

“A a a –”

 

Trương Thụ sắp sợ đến phát điên , bò bằng cả tứ chi ngoài, đầu tiên trong đời bò nhanh đến thế.

 

Bàn tay đó vẫn ngừng sờ soạng m.ô.n.g gã, đó dần dần di chuyển xuống .

 

“A~ Cứu mạng, ma!!!”

 

Trương Thụ vớ lấy cây chổi liền đập bàn tay đó, ngờ bàn tay đó vô cùng linh hoạt, nhảy trái nhảy , Trương Thụ đ.á.n.h trúng phát nào.

 

Bàn tay đó dường như để ý gã, sờ xong m.ô.n.g thì bắt đầu sờ lên .

 

Trương Thụ nó sờ đến dựng cả tóc gáy, trong lòng buồn nôn thôi. Gã cố nén sự khó chịu cả về thể xác lẫn tinh thần, tóm lấy bàn tay đó định giật nó .

 

Gã dùng hết sức bình sinh, khó khăn lắm mới gỡ bàn tay khỏi mông.

 

Bàn tay đó “bép” một tiếng tóm lấy mặt gã, gã gỡ , bàn tay đó tóm lấy n.g.ự.c gã.

 

Một một tay, giằng co như kéo co cả buổi trời.

 

Trương Thụ tốn hết chín trâu hai hổ, cuối cùng cũng ném bàn tay đó ngoài cửa sổ, vội vàng đóng chặt cửa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-486.html.]

 

Gã mệt đến mức liệt đất thở hổn hển, ngẩng đầu lên, thấy bàn tay đó, mà đang từ từ bò lên cửa sổ…

 

“A a a a!!!”

 

“Cứu mạng, cứu mạng!!!”

 

“Ai tới cứu với!!”

 

 

Khi Tô Nhiên mở phòng livestream, lập tức một điên cuồng tag cô.

 

【Đại sư, cứu mạng!!!】

 

Tô Nhiên tài khoản , khóe miệng cong lên thành một nụ .

 

Ngay khoảnh khắc cuộc gọi video kết nối, Trương Thụ chỉ thiếu điều chui tọt màn hình, gào lên với Tô Nhiên một cách lo lắng: "Cứu mạng, đại sư, cứu với, nhà ma!"

 

"Ồ?"

 

Tô Nhiên đặt hộp miến xào khô và mì lạnh nướng mà mua ở một quán ven đường lúc về lên mặt, lơ đãng "Ồ" một tiếng.

 

"Ma gì?"

 

" ."

 

Trương Thụ vô cùng sốt ruột, thỉnh thoảng ngoái đầu cửa sổ. Bên ngoài cửa sổ, một bàn tay đang cố sức cạy cửa, trong.

"Chỉ một bàn tay thôi, nó là con ma gì nữa." Trương Thụ sợ hãi lắc đầu.

 

Tô Nhiên ăn hai miếng mì lạnh nướng, ngẩng đầu lên mà hỏi : "Nó ?"

 

"Nó…"

 

Trương Thụ ngập ngừng, gương mặt hoảng sợ thoáng ửng hồng. "Nó… nó sờ ."

 

Cư dân mạng xong đều ngẩn , lập tức phá lên ha hả.

 

【Anh bạn diễm phúc cạn nha, gặp quỷ háo sắc ?】

 

【Vãi chưởng, con quỷ háo sắc khẩu vị nặng thật, thích một ông chú dầu mỡ tướng tá lộn xộn!】

 

【Ma cũng quỷ háo sắc ?】

 

Tô Nhiên liếc một cái: "Ngoài sờ còn gì nữa ? Đánh , mắng , dọa ?"

 

"…Đều ."

 

Trong lòng Trương Thụ thoáng lóe lên một cảm giác, thấy nụ của Tô Nhiên vẻ gì đó lành.

 

Hắn lắc lắc đầu cho tỉnh táo, lúng túng sờ mũi: "Nó sờ m.ô.n.g !"

 

"Ồ, sờ một cái thì chứ?"

 

Tô Nhiên với nụ như : "Sờ một cái cũng đau, cũng mất miếng thịt nào. Nó chịu sờ là coi trọng , nó chịu sờ tức là trai, nên vui mừng mới chứ. Mông mọc là để cho sờ , đúng ?"

Loading...