Ngũ Nguyên cưng chiều véo má cô: “Vậy thì .”
 
Sau đó ông mới  sang  hiệu trưởng với vẻ mặt vô cảm, giọng lạnh lùng: “Hóa  hiệu trưởng chăm sóc phu nhân  chu đáo như  ,  còn lo cô    khỏi  văn phòng  nữa cơ.”
 
Hiệu trưởng run lẩy bẩy, mồ hôi lạnh chảy dài  trán: “Sao  thể chứ, Ngũ đổng thật   đùa.”
 
“Chào ,  là chồng của cô Hoàng Linh  ,  mang bằng chứng đến ?” Viên cảnh sát hỏi xong những  khác,   cũng  tới.
 
“Mang đến .”
 
Ngũ Nguyên vội vàng giao tài liệu cho cảnh sát: “Đồng chí cảnh sát,  tên là Ngũ Nguyên, là chủ tịch hội đồng quản trị của trường , những tài liệu  là bằng chứng hiệu trưởng và Lưu Thục Lệ nhận hối lộ, nếu cần gì thêm  sẽ phối hợp bất cứ lúc nào.”
 
“Tốt. Vậy thế , các vị theo chúng  về đồn cảnh sát lấy lời khai .”
 
“Không vấn đề gì.” Ngũ Nguyên ôm Hoàng Linh   ngoài.
 
Hiệu trưởng vội vàng đuổi theo,  giải thích: “Ngũ đổng, đây đều là hiểu lầm…”
 
Ngũ Nguyên   đầu : “Có  hiểu lầm   thì cứ  với cảnh sát .”
 
Chỉ một câu , hiệu trưởng cảm thấy như trời sập.
 
Xong , tất cả đều xong !
 
Cô Lưu cũng  còn vẻ kiêu ngạo như , cúi đầu lủi thủi  theo ,  ai  thấy ánh mắt độc địa lóe lên trong đáy mắt cô .
 
Bằng chứng Ngũ Nguyên đưa   đầy đủ, Lưu Thục Lệ và hiệu trưởng  kết tội nhận hối lộ, truy cứu trách nhiệm hình sự theo pháp luật. Những phụ  tặng quà đều là vì  tặng quà nên  Lưu Thục Lệ đối xử phân biệt với con , bất đắc dĩ   , cộng thêm Ngũ Nguyên  mời luật sư giỏi nhất để biện hộ cho họ, nên các phụ  chỉ  giáo d.ụ.c bằng lời  chứ   truy cứu sâu.
Tưởng rằng  chuyện cứ thế trôi qua,  ngờ Lưu Thục Lệ   dùng cách gì mà   ngoài .
 
...
 
Nói xong những chuyện , Hoàng Linh và Ngũ Nguyên cùng  Tô Nhiên.
 
Họ  ngờ Lưu Thục Lệ   thể biến thái đến mức độ , dùng thứ âm độc như  để hại con trai , còn liên lụy đến dì Trần vô tội.
 
Hai vợ chồng vô cùng hối hận.
 
“Đại sư, bây giờ    ạ?” Ngũ Nguyên hỏi: “Chúng  báo cảnh sát?”
 
Tô Nhiên gật đầu: “Được, kiểm tra camera giám sát gần nhà dì Trần, hẳn là  thể tìm thấy bằng chứng Lưu Thục Lệ  đến đó.”
 
“Ngoài …” Cô chỉ  chiếc mặt nạ  bàn: “Chỉ cần phá giải chú thuật  mặt nạ, Lưu Thục Lệ sẽ  phản phệ, e là cũng  sống  bao lâu.”
 
“C.h.ế.t là  nhất!” Hoàng Linh tức giận : “Loại   sống chỉ tổ gây họa.”
 
Ngũ Nguyên cũng gật đầu đồng tình, gọi điện thoại dặn dò cấp   kiểm tra camera giám sát gần nhà dì Trần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-506.html.]
 
Tô Nhiên thì vẽ một lá bùa  đ.á.n.h  chiếc mặt nạ.
 
Chiếc mặt nạ lập tức bùng lên một ngọn lửa, chẳng mấy chốc  cháy thành tro.
 
Cấp  của Ngũ Nguyên  việc  hiệu quả,  lâu     video và lập tức gửi cho Ngũ Nguyên.
 
Video là cảnh  từ camera giám sát của các cửa hàng xung quanh nhà dì Trần, ngoài  còn    thấy Lưu Thục Lệ lảng vảng ở cửa nhà dì.
 
Có những bằng chứng , Ngũ Nguyên  do dự nữa,  dậy định : “ đến đồn cảnh sát một chuyến.”
 
“Đừng vội.”
 
Tô Nhiên ngăn ông ,  đầy ẩn ý: “Sắp  khách tới .”
 
“Khách?”
 
Hoàng Linh nghi hoặc  Ngũ Nguyên, lẩm bẩm: “Là ai  nhỉ?”
 
Ngũ Nguyên lắc đầu,  xuống , cũng  chút thắc mắc: “Không , đợi xem .”
 
Rảnh rỗi   việc gì , Tô Nhiên lấy điện thoại  lướt xem video, những đoạn clip hài hước bên trong khiến Tô Nhiên  nghiêng ngả.
 
Hoàng Linh và Ngũ Nguyên hai mắt  ,  ngờ đại sư cũng… gần gũi như .
 
Đợi  lâu,  giúp việc đến xin chỉ thị: “Ngũ , ngoài cửa  một  phụ nữ   đầy máu, đang la hét đòi gặp ngài.”
 
Ngũ Nguyên  về phía Tô Nhiên, Tô Nhiên cất điện thoại, khẽ nhướng mày: “Lưu Thục Lệ.”
 
Nghe ba chữ , Hoàng Linh nổi giận đùng đùng: “Cô  còn dám đến đây, mở cửa, cho cô  .”
 
Người giúp việc  một tiếng    rời .
 
“  xem xem, cô  còn   gì nữa?”
 
Mê Truyện Dịch
Hoàng Linh xoa tay mài ngón,  vẻ sẵn sàng đ.á.n.h  bất cứ lúc nào.
 
Ngũ Nguyên lặng lẽ dịch  sang bên cạnh.
 
Ở ngoài cửa, Lưu Thục Lệ loạng choạng bước ,  n.g.ự.c cô  là một mảng đỏ tươi, dường như  nôn  máu.
 
Thấy Hoàng Linh và Ngũ Nguyên, Lưu Thục Lệ  dữ tợn  đến  mặt họ.
 
Sự phẫn nộ khiến biểu cảm của cô  trở nên đáng sợ kinh : “Hoàng Linh, con tiện nhân , tất cả là vì mày, chồng tao bỏ tao , con trai tao cũng  mày hại c.h.ế.t, cả đời  của tao coi như xong.”
 
“Đừng tưởng phá  chú thuật  mặt nạ là xong chuyện, con trai mày  đeo mặt nạ thì sớm muộn gì cũng  c.h.ế.t, tao  mày cũng  nếm trải mùi vị mất con…”