Nhanh   kết thúc  ?
 
Rời khỏi nhà Ngũ Nguyên, Tô Nhiên  về nhà ngay mà  đến một nơi khác.
 
Lưu Thục Lệ chỉ là một  bình thường,  cô đá một cú,  thêm vốn   phản phệ,  còn là mối đe dọa nữa, nên cô  cần thiết  ở . Bây giờ,  cô cần giải quyết là một kẻ khác.
 
Trời chuyển âm u, dần dần lất phất mưa bụi.
 
Trong căn phòng âm u quỷ dị, một chiếc đèn cây ở góc phòng tỏa  ánh sáng mờ ảo. Trên những bức tường xung quanh treo đầy đủ loại đồ vật: mặt nạ, quạt, trống, quần áo, chuỗi hạt đeo tay…
 
Những thứ  tỏa  từng luồng hắc khí,  ánh đèn  càng thêm phần kỳ quái, dường như chúng  sinh mệnh, cứ  chằm chằm  bạn khiến   rợn cả tóc gáy.
 
Căn phòng  lớn, chỉ  một cái bàn và một cái tủ.
 
Ngồi  bàn là một  đàn ông ngoài ba mươi tuổi, tóc hai bên tai cạo trọc, tóc dài  đỉnh đầu  búi   thành một b.í.m nhỏ.
 
Người đàn ông đang cầm một chiếc giày cao gót màu đỏ, chăm chú điêu khắc.
 
Mà chiếc giày cao gót màu đỏ trong tay   tỏa  từng luồng hắc khí lúc  lúc , theo từng nhát khắc của , hắc khí ngày càng đậm đặc.
Mê Truyện Dịch
 
Người đàn ông đang tập trung điêu khắc, bỗng  khựng , bất ngờ phun  một ngụm m.á.u tươi, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, tiều tụy.
 
Hắn đặt chiếc giày lên bàn, may mà    nhanh tay lẹ mắt, né chiếc giày sang một bên nên   m.á.u văng trúng, nếu , chiếc giày dính  m.á.u của  thì phiền phức to.
 
C.h.ế.t tiệt, là ai  phá chú thuật của ?
 
Người đàn ông lau vết m.á.u bên mép, thầm c.h.ử.i một tiếng, lấy  một viên t.h.u.ố.c màu đen từ trong lòng nhét  miệng, nín thở điều tức, một lúc lâu , sắc mặt mới dần hồng hào trở .
 
“Đồ ch.ó đẻ, để lão tử  mày là ai, lão tử nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t mày!” Người đàn ông tức đến thở phì phò, giận dữ c.h.ử.i rủa vài câu.
 
Sau đó,  cầm chiếc giày cao gót lên, tiếp tục điêu khắc. Đây là hàng một khách lớn  đặt,   nhanh chóng  xong.
 
Tâm trí  đều đặt  chiếc giày,    phát hiện trong phòng   thêm một , mãi đến khi Tô Nhiên cất tiếng  khẽ,  mới giật  run tay.
 
Phù chú  giày cao gót lập tức  khắc sai, hắc khí  giày nháy mắt tan biến, phù chú    hủy, biến thành một đôi giày cao gót bình thường.
 
“Mẹ kiếp!”
 
Chiếc giày sắp thành công đến nơi, chỉ còn vài nhát cuối cùng  công cốc.
 
Người đàn ông tức giận điên cuồng, ném mạnh chiếc giày xuống đất,  về phía phát  âm thanh.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-508.html.]
“Là thằng khốn nào?”
 
Tô Nhiên  bên cửa sổ, ngược sáng.
 
Người đàn ông nheo mắt  cô, khi thấy rõ đó là một cô gái chừng hai mươi tuổi thì ngẩn  một giây, nhưng nhanh chóng lấy  vẻ tức giận, “Mày chui từ   ?”
 
“Đoán xem?”
 
Tô Nhiên  tới  bàn, tiện tay kéo một chiếc ghế  xuống, vắt chéo chân  ngả   .
 
Giọng cô  cao  thấp, còn mang theo vài phần chế nhạo, “Một  sống sờ sờ mà cũng  thấy, mày nên mau đến bệnh viện khám mắt .”
 
“Mày còn dám c.h.ử.i tao?!”
 
“Nhãi con…” Người đàn ông tức đến nghiến răng nghiến lợi, “Tao  cần  mày là ai, phù chú tao khắc cả ngày trời   mày phá hỏng, hôm nay mày đừng hòng sống sót bước  khỏi đây!”
 
Nói ,  lôi  một khẩu s.ú.n.g từ  bàn, họng s.ú.n.g đen ngòm chĩa thẳng  Tô Nhiên.
 
“Cô nhóc, mày  hỏng giày của tao,   nên đền cho tao một đôi  hả?”
 
“Ý  là đôi ?” Tô Nhiên chỉ  đôi giày cao gót màu đỏ  bàn,  chê bai, “Ít   cũng   cho nó  một chút, thời trang một chút chứ,   thế ,  chắc là    mua ?”
“Vớ vẩn!” Người đàn ông  Tô Nhiên từ  xuống  với ánh mắt đầy ác ý, “Mày thì  cái gì? Đây   là giày bình thường…”
 
“Chẳng   bằng da  .” Giọng Tô Nhiên nhẹ bẫng,  một chút sợ hãi.
 
“Ồ, cô nhóc cũng lợi hại ghê,  mà cũng   , là  trong nghề nhỉ.”
 
Người đàn ông kinh ngạc  Tô Nhiên thêm vài ,  một cách quái dị: “Nếu mày   cả ,  tao cũng   nhiều nữa. Yên tâm, lát nữa lúc lột da mày tao sẽ nhẹ tay một chút,  đau lắm .”
 
“Nếu    thì ?”
 
“Mày     cũng thế thôi,”  đàn ông bĩu môi thờ ơ, “Dù  thì hôm nay mày cũng  thoát  . Tao khuyên mày nên ngoan ngoãn  lời, kẻo tao run tay  mày  phá tướng, kiếp  chỉ  thể  một con quỷ  xí thôi.”
 
Tô Nhiên nhếch mép, “Chậc chậc.”
 
Con nhỏ c.h.ế.t tiệt !
 
Người đàn ông  thái độ cà lơ phất phơ của Tô Nhiên chọc giận, “Mày chậc cái quái gì!”
 
“Lỡ như  c.h.ế.t là  thì ?”
 
“Nói bậy! Tao c.h.ế.t á? Mày đúng là   tự lượng sức .” Người đàn ông    Tô Nhiên, cũng  phí lời nữa, trực tiếp bóp cò, “Bớt  nhảm , c.h.ế.t , con nhỏ thối tha!”