"Hắc Âm Thần Giáo?" Tô Nhiên hiểu .
Thạch Phỉ Phỉ khi rảnh rỗi thỉnh thoảng sẽ trò chuyện với Tô Nhiên. Mấy hôm cô tìm một giáo hội, nhưng rõ là giáo hội nào. Tô Nhiên nghĩ đó là nhiệm vụ của , cô thì cũng hỏi nhiều.
Không ngờ, giáo hội mà cô tìm cũng là Hắc Âm Thần Giáo.
Thạch Phỉ Phỉ gật đầu: " , chính là Hắc Âm Thần Giáo, cũng ?"
Cô chợt nhớ đến buổi livestream của Tô Nhiên, "Ủa, lẽ cũng đến đây để bắt ông ?"
Thạch Phỉ Phỉ hất cằm về phía Ngô Lão Tứ đang đất.
"Phải." Tô Nhiên gật đầu, "Ông hạ chú hại nhờ giúp đỡ, nên mới tìm đến đây. Vừa đang dụ ông dẫn đường đến Hắc Âm Thần Giáo, chuẩn thì các tới."
"Ông định dẫn đến giáo hội?" Thạch Phỉ Phỉ kinh ngạc, bực bội dậm chân, "Bọn đến thật đúng lúc."
"Cô cứ bịa !"
Lý Tiểu Tả bĩu môi, rõ ràng tin lời Tô Nhiên, "Nếu cô thật sự dụ Ngô Lão Tứ dẫn cô đến giáo hội, c.h.ặ.t đ.ầ.u xuống cho cô ghế ."
Tô Nhiên nhướng mày , ồ, còn tự dâng đầu đến cửa thế ?
Cô cũng nhiều lời, lập tức phóng một lá bùa lên tường, cảnh tượng cuộc đối thoại ban nãy giữa cô và Ngô Lão Tứ liền hiện mắt .
"Được, . Chúng ngay, dẫn đường."
Giọng của Ngô Lão Tứ vang vọng trong phòng, sắc mặt Lý Tiểu Tả lúc xanh lúc trắng, vô cùng khó coi.
Tô Nhiên hiền hòa lạ thường: "Được , tay ."
Mặt Lý Tiểu Tả đỏ bừng: "..."
Lý Đại Hữu cũng vẻ mặt kỳ quặc, chỉ Thạch Phỉ Phỉ và Kim Tỵ là hớn hở xem kịch vui.
"Sao nào?" Tô Nhiên ung dung , "Còn đợi đưa d.a.o cho ?"
"Cô..." Mặt Lý Tiểu Tả càng đỏ hơn, "Ai hình ảnh của cô thật , nhỡ là giả thì ?"
Mê Truyện Dịch
Nói xong, chính cũng lúng túng né tránh ánh mắt.
Đều là trong giới huyền thuật, dĩ nhiên chỉ cần là ảo cảnh những là thật, mà còn là huyền thuật cao cấp mà thường thể .
Ít nhất là mấy của Tổ chuyên án mặt ở đây đều thể .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-512.html.]
Tô Nhiên gì, chỉ với nụ như như .
Lý Tiểu Tả cô đến mức mặt đỏ tía như gan heo, ấp úng mãi mới nặn một câu: "Cô đừng khinh quá đáng!"
"Người khinh là các mới đúng chứ?"
Tô Nhiên khẩy một tiếng, "Chẳng hỏi han gì, xông là đánh. Nếu chút bản lĩnh, thì thương bây giờ chính là ."
"Còn nữa, c.h.ặ.t đ.ầ.u xuống cho ghế cũng là tự , ép. Sao thế, lúc thấy dễ bắt nạt thì ăn kiêng nể, đến lúc chọc nổi thì bảo bắt nạt các , lời lẽ đều để hết ."
Nói xong, Tô Nhiên ném cho một ánh mắt " đúng là đồ hổ".
Lý Tiểu Tả hổ đến mức chỉ đào một cái lỗ chui xuống, c.ắ.n răng, giơ tay lên cổ ướm thử hạ xuống.
Lại giơ tay lên...
"Sao, xuống tay ? Để giúp."
Tô Nhiên vung tay b.ắ.n một luồng linh lực, Lý Tiểu Tả lập tức một áp lực cực lớn bao trùm, cổ chợt lạnh toát, rỉ mấy giọt m.á.u tươi.
"Cô nương tha mạng!"
Lý Đại Hữu kinh hãi kêu lên, vội ôm quyền chắp tay, hành lễ với Tô Nhiên, "Cô nương xin hãy nương tay! Xin , là hai em chúng mạo phạm, chỗ nào đắc tội, xin cô nương đại nhân chấp chuyện kẻ tiểu nhân, xin hãy rộng lòng bỏ qua."
Ngay từ lúc Tô Nhiên thi triển ảo cảnh, kinh ngạc đến ngây .
Lý Đại Hữu tự cho là lợi hại nhất trong Tổ chuyên án, ở Hoa Quốc cũng hiếm đối thủ, nhưng hôm nay cô gái nhỏ mặt đ.á.n.h bại chỉ bằng một chiêu.
Nếu lúc nãy là do phòng , đối phương may mắn thương, thì ảo cảnh , dù tu luyện thêm mười năm nữa cũng thể .
Giờ phút , sự chấn động trong lòng như sấm sét bên tai.
Lý Đại Hữu kinh ngạc Tô Nhiên, cô gái nhỏ mặt đối với họ, đó là sự chênh lệch một trời một vực, thể so sánh.
Đối với cường giả, Lý Đại Hữu luôn kính phục.
"Tô cô nương, xin , em trai hiểu chuyện, xin cô hãy tha cho nó một mạng, bảo nó trâu ngựa cho cô cũng , xin cô nương giơ cao đ.á.n.h khẽ."
Lý Đại Hữu đạp một cước chân Lý Tiểu Tả đang sợ đến ngây , bắt quỳ xuống, chính cũng định quỳ theo.
còn kịp quỳ xuống đất một luồng sức mạnh vô hình nâng dậy.
Tô Nhiên bằng giọng điềm nhiên, mang theo sự uy nghiêm cho phép chối từ: "Cái quỳ của nhận, còn ông thì cần. thiếu ghế, cái đầu cũng cần nữa."