Về chuyện  giả đồ cổ, Tô Nhiên cũng chỉ   tin tức,   thể tiếp xúc với những kẻ buôn đồ giả chỉ  thể là dân buôn đồ cổ.
 
Không do dự nữa, Tô Nhiên và Thiệu Chính Quân dịch chuyển thẳng đến phố đồ cổ.
 
Lúc   hơn mười giờ tối, các cửa hàng đồ cổ  sớm đóng cửa.
 
Tô Nhiên mở thiên nhãn, xem xét tất cả các cửa hàng một lượt, tìm  một tiệm  hàng giả giống thật nhất.
 
Đây là một cửa hàng hai tầng, tầng một bán hàng, tầng hai để ở.
 
Ông chủ đang   sô pha gặm táo xem TV,   đầu  thì  Tô Nhiên và Thiệu Chính Quân đột nhiên xuất hiện dọa cho giật nảy .
 
Một miếng táo mắc nghẹn trong cổ họng, khiến ông  trợn trắng cả mắt.
 
Thiệu Chính Quân vội vàng chạy tới vỗ lưng cho ông , "bộp bộp" một hồi, suýt nữa thì đ.ấ.m c.h.ế.t ông chủ.
 
"Khụ khụ khụ..."
 
Ông chủ khó khăn lắm mới thở  , cảnh giác  hai , nhanh chóng lùi về  cách an . Nửa đêm nửa hôm xông  nhà,   cướp của thì cũng là g.i.ế.c .
 
Ông chủ sợ đến mức  lắp bắp: "Các... các  là ai? , ..."
 
Ông   quanh một vòng, vớ lấy con d.a.o gọt hoa quả  bàn  chĩa về phía hai : " cảnh cáo các , xông  nhà cướp của ít nhất cũng  phạt tù mười năm, các  mau  ngay bây giờ,  sẽ coi như   chuyện gì xảy ."
 
Vẻ mặt ông chủ  vẻ hung hãn, nhưng đôi tay run rẩy và cặp chân lẩy bẩy  bán  ông .
 
Tô Nhiên đưa tay , lòng bàn tay hướng lên, hai ngón tay ngoắc ngoắc.
 
Con d.a.o gọt hoa quả trong tay ông chủ "vèo" một tiếng, rời khỏi tay ông , cắm phập  quả táo  đĩa hoa quả.
 
"..."
 
Ông chủ sợ hãi trợn trừng hai mắt, "bịch" một tiếng quỳ xuống đất,   run lên  ngừng: "Đại tiên tha mạng, đại tiên tha mạng! Các vị  gì cứ tự nhiên lấy,  bao nhiêu tiền  chuyển khoản cho, đừng g.i.ế.c !"
 
"Chúng   g.i.ế.c ông, cũng  cần tiền..."
 
Thiệu Chính Quân còn   xong, ông chủ  mặt mày kinh hãi, giọng a thé lên: "Cướp sắc?!"
 
Ông  liếc   hình rắn chắc của Thiệu Chính Quân, sợ đến mức hai hàm răng va   lập cập: "... ...  gần năm mươi ,  già m.ô.n.g lỏng,  là tìm  khác  ?"
 
Thiệu Chính Quân mặt đầy vạch đen.
 
Ánh mắt của ông chủ  là  , coi  là cái gì?
 
Tô Nhiên xoa trán: "Chúng   cướp gì cả, chỉ  hỏi ông chút chuyện thôi."
 
Hỏi chuyện?
 
Bờ vai đang căng cứng của ông chủ lập tức thả lỏng.
 
Không  cướp sắc là  , trong sạch coi như giữ .
 
"Các vị  hỏi gì cứ hỏi,  nhất định  gì  nấy."
 
Ông chủ cố gắng giữ cho giọng điệu của  ôn hòa, để  chọc giận hai   mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-522.html.]
 
Tô Nhiên  thẳng  vấn đề: "Đống đồ cổ giả  lầu của ông lấy từ  ?"
 
"Chỗ   là đồ cổ thật giá thật..."
 
Ông chủ buột miệng theo thói quen, nhưng khi thấy ánh mắt lạnh lùng của Tô Nhiên đang  chằm chằm  , ông  sợ hãi nuốt nửa câu   bụng.
 
Mê Truyện Dịch
Ánh mắt Tô Nhiên sắc lẹm liếc ông : "Nói thật , nếu  còn   một chữ giả dối nào nữa..."
 
Nói , cô khẽ động ngón tay, con d.a.o gọt hoa quả đang cắm  quả táo vèo một tiếng bay đến kề ngay cổ ông chủ, sáng loáng ánh lên tia lạnh lẽo.
 
" ,  !!"
 
Ông chủ suýt nữa tè  quần,   căng cứng, mắt liếc xuống,  chằm chằm  con d.a.o ngay cổ mà  dám nhúc nhích.
 
"Mua từ lão Hà ở làng Nhữ Dương."
 
"Địa chỉ."
 
"Thành phố Vị, làng Nhữ Dương, Hà Tú Hoa." Ông chủ cẩn thận rụt cổ  một chút.
 
Thiệu Chính Quân vội lấy điện thoại  ghi  địa chỉ.
 
Tô Nhiên ngẩn : "Lão Hà là phụ nữ ?"
 
" ."
 
Ông chủ theo phản xạ định gật đầu, nhưng  thấy con d.a.o ngay cổ,  cố gắng ngửa đầu  .
 
Tô Nhiên  dậy, lạnh lùng  ông chủ: "Nếu ông chủ  hiểu luật như , thì cũng nên   giả đồ cổ để bán như hàng thật là tội lừa đảo,  tiền lớn sẽ  phạt tù từ ba năm đến mười năm."
 
Ông chủ  ,  cứng đờ.
 
"Nếu để   ông lừa , thì hậu quả..."
 
Tô Nhiên búng tay một cái, con d.a.o bên cổ ông chủ lập tức cắm phập  tường, rung lên một tiếng "ong", đèn trong phòng khách cũng "bụp" một tiếng nổ tung.
 
"A!!!"
 
"Không dám,   dám nữa!"
 
Ông chủ sợ hãi ôm đầu  thụp xuống đất.
 
Một lúc lâu , phòng khách im phăng phắc.
 
Ông chủ từ từ ngẩng đầu lên, bóng dáng của Tô Nhiên và Thiệu Chính Quân  chẳng còn .
 
Bên , Tô Nhiên và Thiệu Chính Quân  tìm đến nhà Hà Tú Hoa.
 
Trong nhà Hà Tú Hoa bày đầy các loại đồ cổ  giả cao cấp, chẳng khác gì một hiện trường khai quật cổ mộ quy mô lớn.
 
Lúc , Hà Tú Hoa đang bận rộn trong xưởng nhỏ của , cửa lớn mở toang.
 
Thấy Tô Nhiên và Thiệu Chính Quân đột nhiên xuất hiện, Hà Tú Hoa tưởng là khách đến mua đồ, bèn  ngẩng đầu lên mà hỏi: "Muốn gì thì tự xem , cái lớn năm trăm, cái nhỏ hai trăm."