Tô Nhiên ông : “Trước đây ở bệnh viện, cặp đôi t.a.i n.ạ.n xe hoán đổi linh hồn, chẳng ông định tay hạ sát cô gái đó ?”
Nghe cô , Lạc Uy lờ mờ nhớ . Lần đó, lúc ông đang phép thì một cô nhóc cắt ngang, khi đó chỉ mau chóng rời nên chẳng hề để ý cô nhóc đó trông như thế nào, ngờ là cô.
Lạc Uy cau mày, trừng mắt giận dữ: “Là cô!”
“Không sai, chính là .” Nụ của Tô Nhiên chạm đến đáy mắt. “Lần để ý để ông chạy mất, ông chạy thoát .”
Lạc Uy đề phòng, cảnh giác Tô Nhiên: “Cô gì?”
“Còn thể gì nữa?” Tô Nhiên ném cho ông một ánh mắt “ông thật buồn ”. “Đương nhiên là trừ ma vệ đạo . Ông dùng tà thuật nhiều hãm hại tính mạng khác, lẽ sớm nghĩ đến sẽ ngày thanh toán.”
“Chỉ bằng cô?”
Lạc Uy khẩy: “Cô đúng là chút bản lĩnh, nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi. Một cô nhóc yếu ớt trói gà chặt mà cũng đòi g.i.ế.c , thật là nực ! Lần là so đo với cô, lẽ cô thật sự nghĩ sợ cô ?”
Cô đúng là lợi hại, nhưng dù cũng mấy chục năm tu vi, g.i.ế.c cũng chuyện dễ dàng. Hơn nữa, sở trường của ông là chạy trốn, g.i.ế.c ông ư, đúng là mơ!
Nói xong, tay ông nhanh chóng tấn công, một lá phù chú nhắm thẳng Tô Nhiên mà bay tới.
Lạc Uy lạnh, ông đ.á.n.h Tô Nhiên một đòn trở tay kịp.
Lá phù chú phát kim quang yếu ớt bỗng chốc biến thành một quả cầu lửa giữa trung, lao thẳng về phía Tô Nhiên.
Tô Nhiên mỉm , né tránh, cứ mặc cho lá phù chú rơi xuống .
Cảnh tượng Tô Nhiên thiêu thành lửa trong tưởng tượng hề xảy .
Lá phù chú đang cháy đó chạm Tô Nhiên lập tức biến mất, như thể từng xuất hiện.
Trên Tô Nhiên một chút dấu vết cháy bỏng, ngay cả quần áo cũng nguyên vẹn.
“Cái, cái thể?!”
Đáy mắt Lạc Uy tràn đầy vẻ kinh hãi, Hỏa phù rơi trúng cô mà ngay cả một tia lửa cũng bén lên, cứ thế biến mất ư?!
Tu vi của cô nghịch thiên đến ?
Không thể nào!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-549.html.]
Lạc Uy nhanh chóng lật đổ khả năng . Con nhóc cũng chỉ mới ngoài hai mươi, cho dù tu luyện từ trong bụng thì cũng chỉ hơn hai mươi năm tu vi, còn tu luyện ròng rã ba mươi năm, thể nào đ.á.n.h cô .
, thể là cô bảo bối gì đó.
Nghĩ đến đây, sự sợ hãi của Lạc Uy phần giảm bớt.
“Tuổi tác lớn thế mà còn thích chơi lửa.” Tô Nhiên chép miệng hai tiếng. “Giờ đến lượt .”
Cô nhẹ nhàng phẩy cổ tay, một lá Hỏa phù mang theo kim quang đậm đặc bay vút .
Lá Hỏa phù lúc nãy của Lạc Uy, so với lá Hỏa phù của Tô Nhiên, quả thực là một trời một vực.
Linh lực đậm đặc đó khiến Lạc Uy trợn mắt há mồm. Ông căn bản kịp né tránh, ngọn lửa trực tiếp nuốt chửng.
Trong phút chốc, tiếng kêu gào t.h.ả.m thiết của Lạc Uy vang vọng khắp căn phòng.
Cha của Trần bên cạnh sợ đến hai chân ngừng run rẩy: “A, c.h.ế.t , c.h.ế.t !”
Rồi ông đầu, vội vã chạy khỏi cửa.
Mê Truyện Dịch
Lạc Uy nén cơn đau bỏng rát do lửa thiêu, liên tiếp đ.á.n.h hơn mười lá Thủy phù mới miễn cưỡng dập ngọn lửa .
Lúc , quần áo ông gần như thiêu rụi, chỉ còn vài mảnh vải che , Thủy phù dội cho một trận lạnh thấu tim, trông t.h.ả.m hại vô cùng.
“Ây da, vẫn còn chút tàn lửa tắt kìa.” Tô Nhiên giả vờ kinh ngạc. “Đừng sợ, để giúp ông.”
Nói , một lá Thủy phù nữa ném qua.
Lạc Uy mới kịp thở , giây tiếp theo, ông như thác Hoàng Quả Thụ dội xuống, một dòng nước khổng lồ từ đỉnh đầu tuôn trào, bốc lên sương nước mờ mịt.
Nếu Tô Nhiên thi triển chú thuật bảo vệ căn phòng , e rằng cả tòa nhà cuốn trôi mất .
Một lát , Tô Nhiên vung tay, bộ nước đều biến mất.
Lạc Uy thoi thóp mặt đất, mặt ông đầy vẻ kinh hoàng. Khoảnh khắc dòng nước như sóng thần cuộn trào đó va , ông đột nhiên nhận nhỏ bé đến nhường nào.
Thứ sức mạnh chấn động đến nghẹt thở đó, mang cảm giác chỉ cần cô , bất cứ lúc nào cũng thể xé tan một thành tro bụi.
Cái lạnh thấu xương bao trùm Lạc Uy, ông kinh hãi Tô Nhiên, là thật sự sợ hãi . Vừa nếu kịp thời bảo vệ tâm mạch, thì bây giờ ông toi mạng .