Cố Phi che chở Ôn Thư Cầm và Thẩm Dung lưng, phía Hổ Tử, trống , cũng thấy tiếng bước chân, chứng tỏ thì cũng còn ở xa.
---
Cậu suy nghĩ một lát, giả vờ chóng mặt yếu sức mà xuống nước: "Đại ca, chúng theo về, đừng tay."
Hổ Tử bộ dạng của , đầu đầy máu, khinh miệt hừ lạnh: "Được, chỉ cần bọn mày ngoan ngoãn, tao sẽ đ.á.n.h bọn mày."
Cố Phi đầu , lén lút hiệu cho Ôn Thư Cầm và Thẩm Dung: "Dù cũng chạy , là theo gã về , cũng đỡ một trận đòn."
Ba từ từ về phía Hổ Tử, khi sắp đến mặt gã, Cố Phi đột nhiên lao tới, hung hăng húc gã ngã xuống đất.
Con d.a.o phay trong tay Hổ Tử văng bụi cỏ, còn kịp phản ứng Cố Phi đè lên , nắm đ.ấ.m như mưa trút xuống.
Ôn Thư Cầm và Thẩm Dung cũng xông lên giúp đỡ, hai vớ lấy những thứ thể vớ bên cạnh, đá hoặc gậy gỗ, sức đập Hổ Tử, thì đập đầu, thì đập chân.
Ba đ.á.n.h cho một trận tơi bời, cuối cùng Hổ Tử cũng còn động đậy.
"Được , ." Ôn Thư Cầm vội vàng gọi hai họ , "Gã động đậy nữa, c.h.ế.t ?"
Cố Phi và Thẩm Dung lúc mới dừng tay. Cố Phi mệt đến mức gần như kiệt sức, thở hổn hển vài , Ôn Thư Cầm và Thẩm Dung đỡ dậy.
Cố Phi giọng yếu ớt : "Đi, chúng mau thôi!"
Ôn Thư Cầm và Thẩm Dung dìu , ba tiếp tục về phía .
Thế nhưng bao xa, Cố Phi đột nhiên đẩy mạnh Ôn Thư Cầm và Thẩm Dung .
Hai cô gái đẩy lảo đảo.
"Sao thế?"
Thẩm Dung nghi hoặc Cố Phi.
Chỉ thấy phía Cố Phi, Hổ Tử với đầu mặt đầy m.á.u theo đến từ lúc nào, cầm d.a.o phay, đang định c.h.é.m lưng Cố Phi.
Thế nhưng, như định tại chỗ, con d.a.o trong tay mãi hạ xuống, cả bất động, vẻ mặt dần trở nên dữ tợn méo mó, tròng mắt gần như lồi cả .
Rồi đầu nghẹo sang một bên, m.á.u tươi từ khóe môi chảy xuống.
Hổ Tử "phịch" một tiếng ngã xuống đất, cứ thế mà c.h.ế.t.
Cố Phi và ngơ ngác .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-579.html.]
"Gã, gã ?" Ôn Thư Cầm c.h.ế.t lặng.
Cố Phi khẽ nhíu mày: "Kệ , chúng mau thôi."
Họ thời gian để quan tâm Hổ Tử c.h.ế.t như thế nào, ba dìu , tiếp tục chạy trốn.
Đợi ba họ , Vương Minh Vĩ mới hiện , xuất hiện bên cạnh Hổ Tử. Hổ Tử là chiếc lưỡi dài của siết đứt cổ mà c.h.ế.t.
Nhìn bóng lưng họ xa dần, trong lòng Vương Minh Vĩ tràn đầy lưu luyến và bi thương.
Hắn dám hiện , vì sợ dáng vẻ của sẽ dọa bọn họ sợ, cũng sợ bọn họ sẽ vì mà đau lòng, bỏ lỡ cơ hội chạy trốn.
Sợ ba họ sẽ còn gặp nguy hiểm, Vương Minh Vĩ âm thầm theo họ, cho đến khi họ khỏi khu rừng, đến đường lớn, lên xe khách rời .
Lúc Vương Minh Vĩ mới trở , còn tìm dân làng báo thù.
Chỉ là ngờ, vì chậm trễ một thời gian , bỏ lỡ cơ hội báo thù, cũng tự đẩy vực sâu vạn trượng.
Khi Vương Minh Vĩ trở cánh đồng ngô, tìm một vòng cũng thấy ai.
"Chạy trời khỏi nắng, thì làng tìm các ."
Vương Minh Vĩ lẩm bẩm một tiếng, định về làng thì thấy dân làng vây quanh một nhà sư mặc cà sa, rầm rộ tiến về phía t.h.i t.h.ể của .
"Đại sư, chính là !" Con trai cả của lão trưởng thôn chỉ Vương Minh Vĩ .
Nhà sư t.h.i t.h.ể của Vương Minh Vĩ, hồn phách Vương Minh Vĩ đang lơ lửng giữa trung, nhíu mày quát lớn: "Lệ quỷ lớn mật, ban ngày ban mặt mà dám ngoài hại !"
"Đại sư, g.i.ế.c cha , còn hút cạn m.á.u của ông, còn g.i.ế.c cả làng chúng ."
Con trai cả của lão trưởng thôn lóc kể lể: "Đại sư, ngài cứu cả làng chúng đấy!"
Nhà sư oán khí nồng đậm quanh Vương Minh Vĩ, khóe mắt giật giật, hỏi: "Oán khí lớn như , là các g.i.ế.c ?"
Con trai cả trưởng thôn chút chột , biện giải: "Là... là em trai g.i.ế.c , nhưng, đó cũng là bất đắc dĩ thôi, là g.i.ế.c em , em mới phản kháng. Không tin, ngài hỏi gã..."
Con trai cả trưởng thôn kéo dân làng gặp Hổ Tử ở cánh đồng ngô : "Gã tận mắt thấy, cho đại sư Vương Minh Vĩ ôm chặt em , g.i.ế.c em ?"
Người dân làng đó hoảng hốt gật đầu: "Phải, ."
Mê Truyện Dịch
Vương Minh Vĩ những lời mà tức đến bật , hôm nay mới , con thể vô sỉ đến mức .
"Em trai mày c.h.ế.t oan, loại như nó c.h.ế.t, để đời chỉ là tai họa!" Vương Minh Vĩ lạnh hừ một tiếng.