Cậu cảnh sát trẻ vội vàng xua tay: “Được, .”
Trong lòng thầm nghĩ: Cô mau đưa !
Tô Nhiên gọi Vương Minh Vĩ sang một bên: “Chuyện giải quyết xong cả ?”
Vương Minh Vĩ vui vẻ gật đầu: “Vâng, đến từng nhà, gặp mặt đám dân làng năm đó. còn kịp mấy câu thì họ vui quá nên ngủ . Thấy họ ngủ cả nên về.”
“Ngủ ?”
Vương Đức Thụy bên cạnh chen : “Là loại gọi tỉnh ạ?”
“Cái thì . chỉ đến họ một cái thôi, còn họ tỉnh thì đó là chuyện của họ, liên quan gì đến .” Vương Minh Vĩ nhún vai, giọng điệu đầy ý .
“Ồ…” Vương Đức Thụy kéo dài giọng : “Chú Ba, chú tính thật đấy, nhưng cháu thích.”
Hai chú cháu phá lên ha hả.
“Cho ba ngày để từ biệt gia đình, đó sẽ tiễn .” Tô Nhiên suy nghĩ một lát với Vương Minh Vĩ: “Anh chuẩn tâm lý, dù cũng g.i.ế.c nhiều , xuống địa phủ sẽ chịu trừng phạt.”
“ .” Vương Minh Vĩ để tâm mà xua tay.
“Khi đó mới nghiệp đại học, thấy mặt tàn nhẫn của xã hội, ngây thơ cho rằng thứ đều , vì thế mà liên lụy đến bạn bè, hại họ suýt nữa…
Lúc quyết tâm c.h.ế.t, thậm chí hồn bay phách tán cũng màng, chỉ cần bạn bè bình an rời , chỉ cần thể báo thù.
Bây giờ thù báo, Cố Phi và những khác cũng bình an trở về, còn gì hối tiếc, trừng phạt thế nào cũng cam lòng chấp nhận.”
“Đại sư, chú Ba của cháu rõ ràng là hại, tại vẫn chịu trừng phạt?” Vương Đức Thụy Tô Nhiên , lập tức lo lắng.
“Đại sư, thể giúp chú Ba của cháu ạ?”
Nhìn thấy nụ thản nhiên của , Tô Nhiên đành lòng thở dài: “Sự việc nguyên do, sẽ giúp một lá thư gửi Diêm Quân, tin rằng ngài sẽ xem xét tình hình mà phán quyết.”
Nói xong, Tô Nhiên mềm lòng, liền độ một luồng công đức cho Vương Minh Vĩ, với Vương Đức Thụy: “Còn nữa, nếu thật sự giúp chú Ba của thì hãy dùng tên chú nhiều việc thiện, kiếp đầu thai, chú sẽ hạnh phúc hơn nhiều.”
“Vâng, cháu sẽ .” Vương Đức Thụy gật đầu.
Thấy luồng kim quang công đức đáp xuống , Vương Minh Vĩ cảm kích quỳ xuống mặt Tô Nhiên: “Cảm ơn đại sư, cảm ơn đại sư.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-585.html.]
Anh tự nhiên công đức quan trọng đến nhường nào, đặc biệt là công đức của Tô Nhiên vô cùng thuần khiết, càng thêm hiếm .
Sau đó, Vương Đức Thụy cung cấp cho cảnh sát bằng chứng về việc làng Tây Phú buôn bán phụ nữ, dĩ nhiên những bằng chứng đều do Tô Nhiên đưa cho .
Những năm gần đây kinh tế phát triển, thế hệ trẻ ăn học đàng hoàng, làng Tây Phú cũng dần đổi những hủ tục . Tuy nhiên, vẫn còn một vài phụ nữ buôn bán đến đây vẫn luôn sống ở nơi . Cuối cùng, mấy chục năm tuyệt vọng, họ giải cứu.
Trong lòng họ vui buồn. Vui vì cuối cùng thoát khỏi chiếc lồng giam đó, buồn vì thanh xuân của họ còn, thậm chí của một vài cũng qua đời.
Vương Minh Vĩ gặp nhà . Vương Đức Thụy liên lạc với Cố Phi, Ôn Thư Cầm và Thẩm Dung. Họ đến nhà Vương Đức Thụy, gặp bạn mà họ mong nhớ suốt mấy chục năm.
Nghe Vương Minh Vĩ kể những chuyện xảy đó, ba một quỷ ôm chầm lấy , nức nở.
Họ oán, hận, nhưng càng thương tâm và đau lòng hơn cho Vương Minh Vĩ.
Một tấm lòng nhiệt huyết của , cuối cùng chôn vùi cả tính mạng.
…
Tiễn Vương Minh Vĩ , Tô Nhiên về nhà nghỉ ngơi một ngày. Ngày hôm , khi đang chuẩn livestream, cô nhận cuộc gọi video từ Thạch Phỉ Phỉ.
“Tô Nhiên…” Thạch Phỉ Phỉ năng ấp úng: “Tớ chuyện với …”
Mê Truyện Dịch
“Sao thế, chuyện gì ?”
Tô Nhiên thấy bộ dạng của cô nàng thì tò mò, Thạch Phỉ Phỉ thường ngày thẳng thắn hôm nay thế .
“Tô Nhiên, tớ đừng giận nhé?”
“Cậu , tớ giận .”
“Ngô Lão Tứ bắt từ tay … trốn mất .”
Thạch Phỉ Phỉ cẩn thận quan sát phản ứng của Tô Nhiên. Dù thì lúc đó bắt hung thủ, còn suýt nữa là tìm trụ sở của Hắc Âm Thần Giáo, mà bọn họ đột nhiên xuất hiện đòi , kết quả để trốn thoát. Chính cô cũng thấy mất mặt.
“Ồ, chạy thì chạy thôi, gì to tát cả.” Giọng Tô Nhiên bình thản: “Bắt một thì sẽ bắt thứ hai, gì mà tức giận.”
“Cậu thật sự giận ?” Thạch Phỉ Phỉ ngập ngừng hỏi: “Tổ trưởng của bọn tớ, Lý Đại Hữu, rằng Ngô Lão Tứ thể sẽ đến tìm , bảo cẩn thận một chút. Nếu… nếu bắt thì báo cho bọn tớ một tiếng.”