Livestream Đoán Mệnh: Tôi Giúp Cảnh Sát Phá Án - Chương 589

Cập nhật lúc: 2025-10-25 03:40:52
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

bây giờ, Trương Huy chỉ cau mày chán ghét, mất kiên nhẫn xua tay với Phương Ánh Tuyết, “Vậy bây giờ cho cô , chúng chia tay , mời cô ngay lập tức rời khỏi nhà !”

 

Bộ dạng đó của , dường như Phương Ánh Tuyết thêm một giây nào, “Còn nữa, trả chìa khóa dự phòng cho .”

Phương Ánh Tuyết tủi mím môi, cố gắng kìm nén những giọt nước mắt thể rơi xuống bất cứ lúc nào.

 

“Chị ơi, đều tại em , sớm em quen Huy Huy, như sẽ yêu em, hai cũng sẽ chia tay.”

 

“Chị ơi, là em , chị trách thì cứ trách em, đừng trách Huy Huy, gì sai cả.”

 

Hứa Tuấn Nguyên chớp chớp đôi mắt to ngây thơ, bằng giọng điệu õng ẹo vẻ xanh, “Chị ơi, chị đ.á.n.h mắng gì cứ trút lên em, đừng tổn thương Huy Huy.”

 

“Chị ơi, chúng em yêu thật lòng, chị tác thành cho chúng em , đừng quấy rầy Huy Huy nữa, dù thì yêu mới là kẻ thứ ba.”

 

Phương Ánh Tuyết còn kịp gì, Hứa Tuấn Nguyên tuôn một tràng lời lẽ õng ẹo.

 

Bố Phương tức chịu nổi, định tiến lên đ.á.n.h thì Phương cản , “Để con gái tự giải quyết.”

 

Bố Phương nén một bụng tức giận lùi .

 

Trương Huy thèm liếc Phương Ánh Tuyết một cái, dịu dàng Hứa Tuấn Nguyên, “Nguyên Nguyên, em với thật! Em sai, sai là cô , cô nên quấy rầy chúng .”

 

“Huy Huy!”

 

“Nguyên Nguyên!”

 

Hai quấn quýt lấy , quên mất sự mặt của ba Phương Ánh Tuyết.

 

Mẹ Phương che mắt nỡ thẳng, miệng lẩm bẩm, “Mẹ ơi là ơi…”

 

Còn bố Phương thì liếc xéo Trương Huy, nhịn mà buồn nôn khan.

 

“Trương Huy, là đồ khốn nạn!!”

 

Phương Ánh Tuyết tức giận vớ lấy cái gối ôm ném Trương Huy, bố Phương vội vàng chạy can cô.

 

Màn hình chao đảo một trận, xem thấy mà phát ói, tất nhiên, cũng thể là do hai gã đàn ông cho ghê tởm.

 

“Phương Ánh Tuyết, cô đừng kích động, đừng quên là Trương Huy trúng Tình Chú.” Tô Nhiên vội nhắc nhở Phương Ánh Tuyết đang mất bình tĩnh.

 

Nghe thấy lời của Tô Nhiên, Phương Ánh Tuyết mới bình tĩnh , đúng , Trương Huy trúng Tình Chú, như là do tác dụng của Tình Chú.

 

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-589.html.]

“Con gái , đại sư đúng, con đừng kích động, thằng nhóc thối … ọe…” Bố Phương vội dời mắt khỏi Trương Huy, “Có khi nó còn chẳng đang , con tức giận cũng vô ích.”

 

đúng, bố con đúng đấy, chúng cứ lời đại sư , giải quyết chuyện Tình Chú , hẵng tính sổ với nó.” Mẹ Phương cũng vội an ủi con gái.

 

Trương Huy phản ứng gì, vẫn đắm đuối Hứa Tuấn Nguyên, như thể mãi đủ.

 

Còn Hứa Tuấn Nguyên, khi thấy hai chữ Tình Chú, sắc mặt đại biến, nhưng nhanh che giấu .

 

Phương Ánh Tuyết từ từ bình tĩnh , với Trương Huy: “Trương Huy, Hứa Tuấn Nguyên hạ Tình Chú lên , những gì đang và đang đều là ý của .”

 

“Tình Chú gì?”

 

Trương Huy cô một cách khó hiểu, mất kiên nhẫn : “Cô đang nhảm gì thế, Nguyên Nguyên với như , thể hại , ngược là cô, còn ?”

 

Ánh mắt ghét bỏ của tổn thương trái tim Phương Ánh Tuyết, cô sụt sịt mũi, “Nếu Tình Chú giải, sẽ .”

 

Nói xong, cô Hứa Tuấn Nguyên đang lảng tránh ánh mắt, cảnh cáo: “Hứa Tuấn Nguyên, khuyên nên mau chóng giải Tình Chú Trương Huy , nếu đợi đại sư tay, hậu quả sẽ khó lắm đấy.”

 

Tô Nhiên: “…”

 

Câu mà thấy kỳ cục thế nhỉ.

 

Trong mắt Hứa Tuấn Nguyên thoáng qua một tia hoảng sợ, giả vờ tức giận tựa vai Trương Huy nũng, “Huy Huy, em thể hạ Tình Chú gì lên chứ, em còn chẳng đó là cái gì nữa?

 

Chị thích em cũng thể vu khống em như , cứ như em là kẻ g.i.ế.c . Nếu thích em như thế, em… em, cùng lắm thì em chứ gì.

 

Huy Huy, em sẽ nhớ cả đời!”

 

Nói xong, hốc mắt đỏ hoe, nước mắt lưng tròng, chực rơi mà rơi, khiến Trương Huy xót xa vô cùng.

 

“Nguyên Nguyên, đừng , cô chỉ ghen tị với chúng nên mới cố tình vu khống em, sẽ tin .” Trương Huy nắm tay Hứa Tuấn Nguyên, đầy trìu mến.

 

“Thật ạ, Huy Huy?” Hứa Tuấn Nguyên trưng bộ dạng đáng thương.

 

“Tất nhiên là thật .”

 

Hai ôm chầm lấy .

 

Mẹ Phương bên cạnh nhịn mà đảo mắt xem thường, nhéo mạnh bố Phương một cái, “Ghê tởm quá!”

 

Bố Phương cuối cùng cũng nén nổi cơn buồn nôn trong lòng, đầu nôn thốc nôn tháo, “Ọe…”

Loading...