“Trương Huy, em yêu như , vì em thể bất cứ điều gì, thể đối xử với em như thế?” Sở Kiều Kiều quên cả sợ hãi, vẻ mặt đầy tổn thương Trương Huy.
“Thôi , tình yêu của cô khiến thấy ghê tởm. Nếu thể, bây giờ sẽ về quá khứ, vứt hộp cơm thùng rác, ...”
Trương Huy dừng một chút, “Nếu sẽ gặp cô, chẳng đến công viên thực vật, cả đời thấy công viên thực vật cũng sẽ đường vòng.”
Lời của Trương Huy như vạn tiễn xuyên tâm, khiến Sở Kiều Kiều đau đớn sống.
Lúc , Hứa Tuấn Nguyên vươn bàn tay lạnh buốt, bóp lấy cổ Sở Kiều Kiều.
“Trả cơ thể cho !”
“Không, Huy Huy cứu em!”
Sở Kiều Kiều sợ đến mặt cắt còn giọt máu, hoảng hốt lùi về .
Ngay một giây khi tay Hứa Tuấn Nguyên chạm cổ cô , Sở Kiều Kiều lấy từ một lá bùa giấy gấp thành hình tam giác, hung hăng vỗ về phía Hứa Tuấn Nguyên.
“C.h.ế.t !” Vẻ sợ hãi mặt Sở Kiều Kiều biến mất, đó là một nụ âm hiểm quỷ dị.
Chỉ là, cảnh tượng Hứa Tuấn Nguyên lá bùa đ.á.n.h cho hồn bay phách tán như cô dự đoán xảy , mà chính cô một luồng sức mạnh khổng lồ đá bay ngoài.
“A!!”
Sở Kiều Kiều hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết ngã xuống đất, lá bùa tam giác cũng rơi sang một bên.
Tô Nhiên mỉm chào đang c.h.ế.t lặng: “Ngại quá, dọa .”
“Cô, cô đây?” Trương Huy kinh ngạc Tô Nhiên, cửa.
Cửa đang đóng mà, cô bằng cách nào?
“ dịch chuyển tức thời qua đây.” Tô Nhiên tủm tỉm trả lời.
Mắt Trương Huy trợn tròn như chuông đồng, kéo áo Phương Ánh Tuyết, phấn khích như phát hiện một vùng đất mới: “Ánh Tuyết, em thấy , cô cô dịch chuyển tức thời qua đây?”
Phương Ánh Tuyết lườm một cái: “Em thấy , đừng vẻ từng trải sự đời như thế.”
Ngày nào cũng xem livestream của Tô Nhiên, thể Tô Nhiên dịch chuyển tức thời chứ?
Trương Huy buông Phương Ánh Tuyết , bố Phương kéo tay áo con gái, vẻ mặt kinh ngạc: “Con gái, Tô đại sư lợi hại ?”
“Đương nhiên ạ, lát nữa bố lên mạng xem livestream của cô là ngay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-594.html.]
Phương Ánh Tuyết nhỏ giọng giới thiệu tài khoản của Tô Nhiên cho bố .
Tô Nhiên chậm rãi đến mặt Sở Kiều Kiều, xuống cô : “Tình Chú Phù của cô từ mà ?”
Đối mặt với Tô Nhiên, trong lòng Sở Kiều Kiều bất giác dấy lên nỗi sợ hãi: “ , vô tình gặp một , ông bán nó cho , đó gặp ông nữa. Hình như ông tên là Ngô Lão Tứ, còn thì gì cả.”
Ngô Lão Tứ?
Tô Nhiên gật đầu, khóe miệng cong lên: “Được, bây giờ thì trả cơ thể cho Hứa Tuấn Nguyên .”
“Không !” Sở Kiều Kiều sợ hãi lùi về , “Cơ thể là của , ai cướp nó , cô tránh !”
---
Tô Nhiên lười nhảm với cô , liền đưa tay chộp lên đỉnh đầu cô , túm tóc Sở Kiều Kiều lôi hồn phách của cô ngoài, đó ghét bỏ ném sang một bên.
“Hứa Tuấn Nguyên, qua đây, trở về cơ thể của .” Tô Nhiên Hứa Tuấn Nguyên.
“... c.h.ế.t .” Hứa Tuấn Nguyên dám tin mà thẳng mắt Tô Nhiên, “Còn thể về ?”
“ là .” Tô Nhiên .
“Không , cô thể ! Cơ thể là của , là của !”
Sở Kiều Kiều điên cuồng chui cơ thể của Hứa Tuấn Nguyên, nhưng dù cô chui thế nào cũng vô ích. Hồn phách và thể xác tách rời, cô bao giờ thể nữa.
Tô Nhiên Sở Kiều Kiều đang như trúng tà, đưa tay tóm một cái hồn phách của cô .
Giây tiếp theo, Sở Kiều Kiều cảm thấy trong hồn phách của dường như thứ gì đó rút .
“Cô, cô gì?” Đáy lòng Sở Kiều Kiều dấy lên một cơn hoảng loạn.
“Cũng gì, chỉ là rút phúc khí và vận may của kiếp của cô thôi. Loại như cô xứng phúc khí.”
Tô Nhiên đem phúc khí và vận may rút nhập hồn phách của Hứa Tuấn Nguyên, hiệu cho qua đây: “Lại đây, giúp trở về cơ thể.”
“, c.h.ế.t , còn thể sống ?” Hứa Tuấn Nguyên xúc động đến rưng rưng nước mắt.
Mê Truyện Dịch
“Cơ thể của vẫn còn sống, điều đó chứng tỏ mạng tới , nhiều nhất chỉ là hồn phách rời khỏi thể xác mà thôi.”
Tô Nhiên nhướng mày : “Cậu bụng cứu cô , nhưng Sở Kiều Kiều lòng lang sói hại , xem như là bồi thường, đem phúc khí và vận may kiếp của cô cho .”