Tiêu , tiêu thật !
 
Chẳng lẽ vì thái độ của  lúc nãy  , nên Tô đại sư mặc kệ   ?
 
Liêu Thiên Hải lo đến toát mồ hôi lạnh, đôi môi  tự chủ mà run rẩy: "Bà, bà... Tô đại sư chắc chắn là  lấy pháp khí lợi hại ,  khuyên bà nên mau chạy  thì hơn,  thì lát nữa bà sẽ hối hận đấy!"
 
Bà lão  khẩy hai tiếng, giọng  mang theo sự âm u lạnh lẽo: "Không ,  sống nhiều năm như  , còn   hối hận là gì ,   để  mở mang tầm mắt."
Bà   đến  bàn, liếc thấy bát canh gà  bàn,  vui nhíu mày: "Canh gà  đặc biệt hầm cho con,  con  uống một ngụm nào hết ? Có  chê canh   vị ? Không , để  thêm chút gia vị cho con."
 
Liêu Thiên Hải ngỡ ngàng  bát canh gà, trong lòng thầm nghĩ: Người   điên , đến lúc nào  mà còn  tâm trạng uống canh gà?
 
 một giây , hành động của bà lão dọa  như  đóng băng, ngay cả hít thở cũng trở nên khó khăn.
 
Bà lão tiếc nuối  bát canh gà: "Đợi nhé,  thêm chút gia vị cho con, nhanh thôi."
 
Nói  bà  đưa hai tay   gáy, dùng sức xé mạnh sang hai bên.
 
Trong nháy mắt,  gáy  xé rách một đường, bà  nhẹ nhàng từ từ lột về phía , một cái đầu từ bên trong lớp tóc lộ .
 
Cái đầu đó   da, m.á.u thịt phơi bày trực tiếp trong  khí, m.á.u me đầm đìa,  đó đầy những chất lỏng sền sệt, khoảnh khắc tách  khỏi lớp da  còn kéo theo từng sợi dịch nhầy, khiến    rợn tóc gáy.
 
Liêu Thiên Hải sợ đến đơ , đầu óc trống rỗng, ngây ngốc  tại chỗ.
 
Cái đầu đầy m.á.u của Thi Quỷ   lộ  khỏi lớp da , bà  buông tay, để mặc cái đầu da   tóc rũ xuống  cổ,  quệt hai vốc dịch nhầy  khuôn mặt m.á.u me nhỏ  bát canh gà.
 
Trong một khoảnh khắc, thời gian như ngưng đọng, Liêu Thiên Hải  thấy tiếng tim đập thình thịch như trống trận của  vang vọng bên tai.
 
Hắn kinh hãi  chằm chằm  bát canh gà  mặt, trong  dày cuộn lên cảm giác buồn nôn tột độ.
 
Thi Quỷ bưng bát canh gà đó lên đưa đến  mặt Liêu Thiên Hải, nhe miệng : "Con trai ngoan, nào, uống canh gà , uống dịch cơ thể của  , da của con  dùng mới càng  vặn hơn."
 
Nói xong, bà  định cưỡng ép đổ  miệng Liêu Thiên Hải.
 
Tròng mắt Liêu Thiên Hải như  lồi cả  ngoài, trong đầu chỉ vang vọng một câu: Trong canh gà  dịch nhầy, trong canh gà  dịch nhầy...
 
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-601.html.]
Bát canh gà  ,  thì... những bát canh gà  uống  ...
 
Liêu Thiên Hải kinh hoàng nhớ , trong một tháng nay, hình như ngày nào bà lão cũng đưa cho  một bát canh hoặc cháo, kiểu dáng  giống , nhưng ngày nào cũng .
 
Nghĩ đến đây, Liêu Thiên Hải  thể nhịn  nữa.
 
Hắn hất đổ bát canh gà đưa đến bên miệng, gục xuống bàn nôn thốc nôn tháo.
 
"Ọe..."
 
Thi Quỷ  vui hừ lạnh: "Ngươi uống cả tháng , bây giờ còn  màu cái gì?"
 
Bà    thì thôi,   , Liêu Thiên Hải nôn càng dữ dội hơn, trông như thể  nôn cả  dày  ngoài, điên cuồng ói mửa. Đống chất bẩn  bàn khiến    dám  thẳng, thậm chí còn văng vài giọt lên  Thi Quỷ, khiến bà  ghê tởm vội lùi  mấy bước.
 
Thi Quỷ tuy bây giờ trông gớm ghiếc  xí, nhưng lúc còn sống  là một đại mỹ nhân, yêu cái  cũng ưa sạch sẽ, thấy bộ dạng  của Liêu Thiên Hải, bà  ghét bỏ vô cùng.
 
"Đừng tưởng   bộ dạng  thì  sẽ tha cho ngươi,  cho ngươi  là  thể nào! Ngươi c.h.ế.t cái tâm đó , dù ngươi    bộ dạng gì, hôm nay  nhất định   da của ngươi!"
 
Thi Quỷ ghét bỏ bịt mũi, m.á.u thịt  mặt nhăn  thành một cục, cái đầu da  rũ  cổ cũng lắc lư theo động tác của bà .
 
Liêu Thiên Hải      sức  để ý đến bà , chỉ  cúi đầu nôn mửa điên cuồng.
 
"Ngươi   gì,  coi như ngươi đồng ý  nhé!"
 
Thi Quỷ tự  tự đáp, tâm trạng vui vẻ  Liêu Thiên Hải, như đang  một con mồi chắc chắn sẽ thuộc về , nụ  mang theo vẻ đắc ý: "Con trai ngoan, nào, đưa da của con cho !"
 
Bà   đến  bàn,  đống chất bẩn  bàn, ghét bỏ bịt mũi, ngón trỏ của tay còn  chìa , móng tay lập tức dài , hóa thành con d.a.o sắc bén rạch về phía gáy của Liêu Thiên Hải.
 
"Đừng sợ,  đau , nhanh thôi, ọe..."
 
Vì  cách quá gần, Thi Quỷ  mùi hôi thối xộc lên  cho nôn khan.
 
Bà  nghiến răng, ngón tay  đưa qua,   rụt về,   đưa qua, thử mấy , cuối cùng vẫn  từ bỏ.
 
Nhìn chất bẩn dính  khóe miệng và  n.g.ự.c Liêu Thiên Hải, khuôn mặt m.á.u me của Thi Quỷ âm trầm như sắp nhỏ  máu.