Vừa đến mặt Diêm La, hai vị Âm sai còn kịp mở lời, Diêm Quân lao vút đến mặt họ, mỉm , giọng điệu cũng dịu dàng thiện lạ thường.
“Hai ngươi các ngươi, khí tức của bùa chú nha, hình như còn là Tụ Âm Phù của Tô thiên sư!” Diêm Quân híp mắt, ông dùng qua Tụ Âm Phù của Tô Nhiên nên thể nhận khí tức .
Âm sai Giáp lập tức trề môi, khóe miệng giật giật hai cái: Mũi ch.ó thính thật!
mặt nặn một nụ : “Diêm Quân quả là pháp lực cao cường, chúng mấy lá Tụ Âm Phù, đang định hiếu kính ngài đây.”
“Ấy, thể là hiếu kính, thời đại nào , câu nệ mấy cái đó, chúng đều là , đồ tự nhiên chia sẻ chứ.” Diêm Quân xua tay, vẻ em .
Phì, đúng là đồ hổ.
Âm sai Giáp thầm mắng trong lòng.
Hắn tủm tỉm đưa tay trong áo, rút mấy lá Tụ Âm Phù, hai tay dâng lên cho Diêm Quân: “Diêm Quân, đồ thế đương nhiên dâng cho ngài tiên.”
Diêm Quân cầm lấy lá bùa, đến mắt híp thành một đường chỉ.
Lần tên nhóc thối Bạch Lục chỉ cho ông một lá. Đừng thấy chỉ một lá, nhưng khi dùng xong, ông cảm thấy sảng khoái tinh thần, mệt mỏi tan biến hết, thậm chí pháp lực còn tăng lên, tuy nhiều nhưng vẫn vui.
Diêm Quân khoái trá rút hai lá: “Này, đây là của hai ngươi, Diêm Quân keo kiệt, là chia sẻ thì chắc chắn phần, cầm lấy!”
“Cảm ơn Diêm Quân!”
Hai Âm sai nhận lấy bùa chú, mặt ngoài thì cảm kích vô cùng, trong lòng thầm chửi: Chậc, chẳng là lấy từ tay bọn , đúng là hổ!
Tuy trong lòng mắng Diêm Quân như , nhưng họ vẫn tôn trọng ông .
Mê Truyện Dịch
Bởi vì trong công việc, Diêm Quân công chính nghiêm minh, cũng thiên vị tư túi.
Ngoài đời thì ông câu nệ tiểu tiết, dù mắng, Diêm Quân cũng sẽ gây khó dễ cho hai họ, tính cách vẫn .
Hơn nữa, với những chuyện nhỏ nhặt thế , chỉ cần khen ông vài câu tuấn trai, minh thần võ là Diêm Quân sẽ lập tức vui vẻ, xóa bỏ chuyện mắng ngay.
“À đúng , đây là mà Tô thiên sư gửi đến để thẩm phán.” Âm sai Giáp đặt Chu Dao Khanh xuống, thêm: “Tô thiên sư là do Quan Húc bắt .”
Diêm Quân giật khóe miệng, cửa mà cũng công khai quang minh chính đại thế ?
Ông phất tay cho hai Âm sai rời , đó mở phiên tòa xét xử Chu Dao Khanh.
Dưới uy áp mạnh mẽ của Diêm Quân, Chu Dao Khanh sớm sợ đến hai chân mềm nhũn, dám lời nào.
Diêm Quân xem xét cuộc đời của Chu Dao Khanh, cũng như ghi chép về việc cô g.i.ế.c hơn năm trăm khi c.h.ế.t, mày nhíu chặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-614.html.]
Cuối cùng, Chu Dao Khanh phán xuống vạc dầu, còn về việc khi nào mới , lẽ đợi đến năm tháng nào.
Hai Âm sai nhanh chóng rời , trốn một góc.
Âm sai Giáp lấy nửa xấp Tụ Âm Phù, vỗ vỗ ngực: “May mà nhanh trí, chỉ đưa cho ông một nửa. Chúng mau chia , kẻo khác xin mất.”
“, đúng, đúng.” Âm sai Ất liền gật đầu phụ họa, “Lúc nãy lấy , tim như thắt .”
Âm sai Giáp đếm mấy lá, chia cho đối phương một nửa.
lúc đó một Âm sai khác ngang qua, thấy hai họ lén lút chia đồ liền tới.
“Yo, hai đang chia đồ gì thế, cho với!”
Tiếng hét của lập tức gọi thêm mấy Âm sai khác tới.
“Không, gì, thật sự gì!” Âm sai Giáp sợ đến giọng cũng lạc .
Một đám Âm sai ùn ùn xông về phía họ.
“Còn là em đấy, đồ mà chia sẻ?”
Cảnh tượng lập tức mất kiểm soát, y hệt như khi bạn nghỉ về mang theo đặc sản quê nhà, đám bạn cùng phòng xông cướp sạch.
Cuối cùng, Âm sai Giáp và Âm sai Ất, mỗi chỉ giữ một lá.
Đợi rời , Âm sai Giáp và Âm sai Ất cầm lá Tụ Âm Phù duy nhất còn , sụt sùi nức nở.
Tóc tai rối bù, quần áo cũng xé rách, hu hu, bùa cũng hết .
Còn khoe khoang với Bạch Lục thế nào đây!!
Âm sai Ất đầu bù tóc rối “oà” một tiếng lớn: “Tụ Âm Phù của , cả một xấp, chỉ còn một lá, đám đúng là mà, hu hu!”
Âm sai Giáp vội nhét lá Tụ Âm Phù duy nhất túi áo trong, còn vỗ vỗ mấy cái: “Đừng nữa, bọn họ vốn dĩ , là quỷ cả!”
Tiếng của Âm sai Ất ngưng , to hơn, nhét lá bùa trong quần lót.
“Được , đừng nữa, mau về .”
Âm sai Giáp kéo , hai định thì gặp Bạch Lục bắt hai con quỷ trở về. Thấy họ, Bạch Lục chào hỏi.