Sau đó cô xắn tay áo lên, nhắm một cái cây to nhất nhổ lên.
"Cô gì ?" Nạp Lan Nhĩ Nhược khó hiểu cô.
Tô Nhiên nhổ cây vàng đặt sang một bên, nhổ cây thứ hai, nhổ :
"Đây là cây vàng đấy, nhổ mấy cây mang ngoài, lúc nào hết tiền thì bẻ một cành cây đổi tiền."
"Đổi tiền?!"
" , ở bên ngoài thứ gì mà dùng tiền mua?"
Nhìn ánh mắt ngây thơ của Nạp Lan Nhĩ Nhược, Tô Nhiên : "Quên mất, cô là quý phi, khi cung cũng là thiên kim tiểu thư, căn bản thiếu tiền tiêu, cũng cần lo lắng chuyện . thì khác, lúc mới đến đây, mấy ngày liền gì ăn, nên tầm quan trọng của tiền bạc."
Nạp Lan Nhĩ Nhược gật đầu, tuy cô thiếu tiền, nhưng cũng thứ gì cũng dùng tiền mua.
Ngay lập tức, cô biến đuôi rắn của : "Ta giúp cô nhổ."
"Cẩn thận một chút, đừng hỏng rễ cây, về còn trồng nữa." Tô Nhiên nhổ xong cây thứ hai nhổ cây thứ ba.
"Được." Nạp Lan Nhĩ Nhược đáp một tiếng, đuôi rắn cuộn lấy một cái cây nhổ bật lên.
Có sự giúp đỡ của Nạp Lan Nhĩ Nhược, hai nhanh chóng nhổ hơn mười cây.
Tô Nhiên ước chừng chứa nữa mới dừng tay, dùng chiếc túi thơm dán bùa thu nạp cất hết những cây vàng .
"Túi thơm của cô lợi hại thật, chứa nhiều đồ như ." Nạp Lan Nhĩ Nhược kinh ngạc chiếc túi thơm chỉ lớn bằng lòng bàn tay.
Tô Nhiên giải thích: "Đây chỉ là một chiếc túi thơm bình thường, là vì dán bùa thu nạp trong nên mới chứa nhiều đồ như ."
"Vậy lát nữa cô cũng cho một cái." Nạp Lan Nhĩ Nhược cũng một cái.
"Được." Tô Nhiên gật đầu, lập tức vẽ cho cô một lá.
Nạp Lan Nhĩ Nhược nhét lá bùa lòng, hai trở về biệt thự, Nạp Lan Nhĩ Nhược vác quan tài của lên định .
Tô Nhiên thấy cô cứ thế vác quan tài ngoài, vội gọi cô .
"Cô cứ vác thế ngoài là , túi thơm gì , dán lá bùa đưa cho trong là thể cất quan tài ."
"Ồ."
Nạp Lan Nhĩ Nhược lục lọi trong quan tài một hồi, tìm một chiếc túi thơm lâu dùng, dán bùa thu nạp cất quan tài trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-642.html.]
Hai định ngoài, Tô Nhiên đột nhiên nhớ một chuyện, gọi Nạp Lan Nhĩ Nhược : "Đợi , trong dị gian nào đeo mặt nạ ?"
Nạp Lan Nhĩ Nhược , vỗ tay một cái: ", một như , nhưng ở đây, cũng là từ bên ngoài .
Mê Truyện Dịch
Lúc đó, bắt đám dân làng đến đào núi mấy ngày thì đó tự , mặc một bộ trường bào màu đen, đeo mặt nạ quái thú màu đen, rõ là nam nữ. thể chắc chắn dân làng.
Lúc đó đang ngủ, tiếng đ.á.n.h cho tỉnh giấc, thì thấy gã áo đen đó đang đ.á.n.h với hai khác. Hai đối thủ của , vài chiêu đ.á.n.h c.h.ế.t. Hai đ.á.n.h c.h.ế.t hình như thuộc tổ chức gì đó.
Gã áo đen thấy , đến bắt .
Hừ, là ai chứ? Ta là thể khống chế dị gian , đương nhiên chiếm lợi thế, đá văng ngoài ."
Nạp Lan Nhĩ Nhược như thể khoe công, đắc ý Tô Nhiên.
Tô Nhiên suy nghĩ một chút hỏi: "Cô là ai ?"
"Không ."
Nạp Lan Nhĩ Nhược lắc đầu: "Ta chỉ vài , đó cũng chuyện, là ai."
Tô Nhiên gật đầu, mở lối của dị gian.
Hai bước khỏi dị gian, liền thấy một đám dân làng đang gốc cây hòe lớn, vẻ mặt đờ đẫn, ánh mắt trống rỗng.
"Ồ, quên mất, họ trúng Mê Hồn Thuật của cô ." Tô Nhiên hiệu cho Nạp Lan Nhĩ Nhược: "Mau giải cho họ ."
Nạp Lan Nhĩ Nhược tiến lên hai bước, lệnh cho tất cả dân làng mắt , đó trong mắt cô lóe lên một tia sáng đỏ, Mê Hồn Thuật dân làng liền giải.
"Đây là ?" Có nhất thời phản ứng kịp, nghi hoặc xung quanh.
"Đây là cây hòe lớn của làng chúng ?"
" đúng đúng, là cây hòe lớn của làng . Không đúng, đang nấu cơm mà, chạy đây?"
"Này, mau xem, làng chúng tan hoang thế ?"
...
Dân làng xôn xao bàn tán.
Tô Nhiên về phía Nạp Lan Nhĩ Nhược: "Làng nông nỗi cũng là do cô ?"
Nạp Lan Nhĩ Nhược rụt cổ : "Ta vốn định thu cả ngôi làng dị gian, nhưng thu thì làng tự động . Kết quả là thu , mà làng cũng biến thành thế . Ta cũng khôi phục như cũ cho họ, nhưng ."