Bây giờ  một Tô Nhiên đến, khiến chúng  hài lòng.
 
Chỉ là chúng   Tô Nhiên  che giấu linh lực  , cho nên chúng mới  cảm nhận  điều gì bất thường, cứ ngỡ Tô Nhiên chỉ là một cô gái bình thường.
 
Mấy luồng âm khí từ    bé bay , đồng loạt chui  cơ thể Tô Nhiên. Cơ thể  bé lập tức mềm nhũn, ngã quỵ xuống đất.
 
Giây tiếp theo, mấy tiếng kêu la t.h.ả.m thiết đồng thời vang lên trong phòng.
 
Tô Nhiên thản nhiên  với Lão Trương đang sợ đến ngây : “Ông đưa cháu trai ông sang phòng khác  .”
 
Mê Truyện Dịch
“Được.”
 
Lão Trương sợ hãi vội vàng bế cháu trai lên, chạy biến khỏi phòng.
 
Mấy con âm quỷ tưởng vớ  của hời,  Cửu Nghiệp Liên Hỏa   Tô Nhiên thiêu đốt đến mức  ngừng kêu gào.
 
Tô Nhiên hừ lạnh một tiếng, đưa tay túm chúng . Nếu trễ một giây nữa, chúng   thiêu đến hồn phi phách tán .
 
Vừa rời khỏi  Tô Nhiên, mấy luồng âm khí liền nhanh chóng lao  ngoài cửa sổ.
 
“Muốn chạy ? Không dễ  .”
 
Tô Nhiên hai tay nhanh chóng kết ấn, sáu đạo phù chú  lượt đ.á.n.h lên bốn bức tường, trần nhà và sàn nhà.
 
Mấy luồng âm khí lượn một vòng cũng  tìm  lối , sốt ruột  mòng mòng trong phòng.
 
“Bọn  liều mạng với ngươi!”
 
Mấy luồng âm khí  còn đường thoát hóa thành bảy bóng đen,  nam  nữ, còn  cả một đứa trẻ sơ sinh.
 
“Chúng  cùng lên,  tin nhiều  như  mà  trị  một con nhóc.” Người  là gã đàn ông đòi ăn thịt Tô Nhiên.
 
“… ngọn lửa   cô   lợi hại,   sợ.” Nữ quỷ tóc dài rụt cổ   dám tiến lên.
 
“Sợ cái gì, lão tam  đúng, chúng  cùng lên,   tin còn  đ.á.n.h   cô .” Một nam quỷ lớn tuổi hơn hô hào   vây lấy Tô Nhiên.
 
“Ta đếm một hai ba, chúng  cùng  tay.”
 
“Được.”
 
Tô Nhiên bật  thành tiếng: “Này, các  cứ thế bàn bạc đ.á.n.h  ngay  mặt, coi   điếc ?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-652.html.]
“Nghe thấy thì  , bọn  chính là  quang minh chính đại quyết đấu với ngươi.”
 
“Lão đại đừng  nhảm với cô  nữa, mau đếm một hai ba .”
 
“Được,   chuẩn , ba!”
 
Tiếng  còn  dứt, mấy bóng quỷ  cùng lúc lao về phía Tô Nhiên.
 
Tô Nhiên  hình  động, linh lực đột ngột từ trong cơ thể bùng phát , trực tiếp đ.á.n.h bay mấy con quỷ văng  ngoài, âm khí   chúng gần như  đ.á.n.h tan hết.
 
“Nữ hiệp tha mạng, đừng g.i.ế.c chúng .” Nam quỷ ban nãy còn vênh váo lập tức quỳ rạp xuống  mặt Tô Nhiên. “Nữ hiệp thủ hạ lưu tình, chúng  phục .”
 
Mấy con quỷ khác thấy hành động của nam quỷ, tuy  phần khinh bỉ, nhưng vì cái mạng nhỏ, vẫn  lượt quỳ xuống, rối rít cầu xin: “Nữ hiệp tha mạng, nữ hiệp tha mạng!”
 
Tô Nhiên lạnh lùng  chúng: “Nói , mấy  các ngươi  hại bao nhiêu  ?”
“Không , chúng   hại , thật đó, chúng  thề.” Nam quỷ giơ hai ngón tay lên trời thề thốt. “Chúng  thật sự  từng hại một ai, chúng  cũng  định  hại  bé, chỉ là  nhập   nó để  ngoài chơi thôi.”
 
Nam quỷ quả thực   dối,   chúng, Tô Nhiên   thấy âm khí ác sát  khi  tạo sát nghiệt.
 
 Tô Nhiên vẫn dọa dẫm: “Những lời ngươi  đều là thật chứ? Nếu  lời giả dối,  sẽ lập tức đ.á.n.h tan hồn phách của các ngươi.”
 
“Không dám,  dám, câu nào cũng là thật, chúng   dám  dối lừa nữ hiệp  ạ.” Nữ quỷ sợ hãi vội vàng xua tay.
 
Tô Nhiên nghĩ đến lời nam quỷ  là chạy  ngoài chơi, bèn hỏi: “Ngươi   chạy  ngoài chơi, rốt cuộc là chuyện gì?”
 
Nam quỷ  mấy  bạn đồng hành, giải thích: “Mấy  chúng     hại c.h.ế.t trong miếu Nương Nương,  khi c.h.ế.t vẫn luôn  nhốt trong miếu Nương Nương  thể rời .
 
Hôm qua,  bé  chạy  trong miếu, còn ăn quả  cây lựu trong miếu, cho nên chúng  mới  thể nhập   nó, rời khỏi cái miếu Nương Nương đáng sợ đó.”
 
“Miếu Nương Nương đó  đáng sợ ?” Tô Nhiên hỏi.
 
“ , vô cùng đáng sợ!” Mấy con quỷ đồng loạt gật đầu.
 
Tô Nhiên  mấy con quỷ đang tha thiết  : “Cụ thể là đáng sợ như thế nào?”
 
“Chuyện  chắc  từ hơn ba trăm năm  . Chúng  là một gánh hát rong ruổi khắp nơi, lúc đó tình cờ  đến gần miếu Nương Nương.”
 
Nam quỷ cúi mắt hồi tưởng, chậm rãi kể: “Miếu Nương Nương  ở lưng chừng núi, cách thôn bên cạnh  về phía đông mấy trăm mét. Năm đó, mấy thôn làng xung quanh miếu nam nhiều nữ ít,   là vì miếu Nương Nương đặc biệt linh thiêng, cầu con trai là chắc chắn .
 
Lúc chúng  đến đây,   gặp một lão tài chủ tuổi già mới  mụn con. Lão tài chủ vô cùng vui mừng, liền mời gánh hát chúng  đến miếu Nương Nương hát kịch lớn ba ngày liền.
 
Ban ngày hát kịch, ban đêm chúng  ở nhờ trong miếu Nương Nương.