Lúc , cánh cửa lớn của miếu Nương Nương đột nhiên tự "két" một tiếng mở .
Tô Nhiên lạnh một tiếng, cất bước .
Miếu Nương Nương hai sân, sân ngoài là nơi cho khách hành hương nghỉ ngơi. Đi cửa thứ hai, mặt chính là đại điện của miếu. Trước cửa đại điện đặt một lư hương khổng lồ, tro hương bên trong đầy ắp.
Bước đại điện, bên trong bừa bộn ngổn ngang, mái nhà nhiều chỗ sụp đổ, tượng Nương Nương cũng phủ đầy bụi bặm và mạng nhện.
"Nữ hiệp, cây lựu ở sân ." Giọng nam quỷ lí nhí vang lên.
Cây lựu ở sân ?
Tô Nhiên khỏi đại điện, đến sân . Giữa sân là một cây lựu sum suê, cây lựu đặt một cái bàn cúng.
Xung quanh miếu Nương Nương cỏ mọc nổi, hoang phế nhiều năm, trong miếu cũng một cọng cỏ dại nào, nhưng sân một cây lựu um tùm, cây còn trĩu nặng quả.
Tô Nhiên cây lựu, khóe môi nhếch lên một nụ lạnh, "Thảo nào..."
"Nữ hiệp, bàn cúng địa lao." Giọng nam quỷ vang lên.
Tô Nhiên về phía bàn cúng đang cành cây đè lên, cô phất tay một cái, cành cây và bàn cúng đều hất văng .
Bên chiếc bàn quả nhiên xuất hiện một cánh cửa ngầm.
"Dưới là cái gì?" Tô Nhiên những luồng âm khí lượn lờ bay lên, nhíu mày hỏi.
"Là trẻ sơ sinh c.h.ế.t, nhiều trẻ sơ sinh." Giọng nữ quỷ rụt rè vang lên.
Lúc , cây lựu đột nhiên phát tiếng "xào xạc", rõ ràng gió nhưng cành lá cây lựu rung lên.
Tô Nhiên ngước mắt cây lựu, lá cây và quả đều ngừng rung động, hơn nữa càng lúc càng dữ dội. Những quả lựu nứt vỏ cây bỗng biến thành những chiếc đầu lâu đang ngoác miệng .
Mê Truyện Dịch
Miệng của chúng mở dọc, từ sống mũi chia hai, há cái miệng rộng ngoác như chậu máu, trong miệng chi chít những chiếc răng nanh sắc nhọn.
Cảnh tượng khiến Tô Nhiên mắc cả hội chứng sợ lỗ.
"Ghê tởm thật!" Tô Nhiên ghét bỏ .
Nghe thấy lời của Tô Nhiên, tất cả đầu lâu đều nổi giận, chúng rung lên kịch liệt, phát những tiếng "khúc khích" như trẻ con.
Bỗng nhiên, một chiếc đầu lâu rơi khỏi cành cây, lao thẳng về phía Tô Nhiên.
Tô Nhiên lạnh, tay động, một thanh đoản kiếm vàng lập tức xuất hiện trong tay cô.
Đây chính là thanh đoản kiếm vàng do Hỗn Độn Thạch hóa thành, Tô Nhiên đặt tên cho nó là Kim Mang.
Tô Nhiên giơ tay lên, kim quang lóe lên, giống như đang bổ hoa quả, chiếc đầu lâu hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết chẻ đôi từ giữa, một dòng chất lỏng màu đỏ từ trong đầu lâu b.ắ.n tung tóe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-655.html.]
Kim Mang bất mãn rung lên, dường như đang chê Tô Nhiên dùng d.a.o mổ trâu để g.i.ế.c gà.
Ngay đó, vô đầu lâu rơi khỏi cành, nhe răng múa vuốt lao đến c.ắ.n xé Tô Nhiên.
"Kim Mang, trông ngươi cả đấy."
Tô Nhiên dứt lời, một luồng ánh sáng vàng lóe lên, Kim Mang "vút" một tiếng bay , lao đám đầu lâu c.h.é.m một trận tơi bời.
Những tiếng hét t.h.ả.m thiết quái dị ngừng vang lên, trong nháy mắt, cả đám đầu lâu đều c.h.é.m đôi, rơi xuống đất, dịch đỏ tươi chảy lênh láng.
"Khặc khặc khặc..."
Những chiếc đầu lâu chẻ đôi phát tiếng kỳ quái, hệt như một con quái vật mọc đầy răng, một nữa lao về phía Tô Nhiên.
"Kim Mang, ngươi !" Tô Nhiên trêu chọc : "Hay là gọi Tiểu Cửu nhé."
Lời thốt , Kim Mang trong tay cô lập tức tỏa sáng rực rỡ, còn phát tiếng vo ve, dường như bất mãn và phục lời của Tô Nhiên.
Kim Mang "vút" một tiếng rời khỏi tay cô, bay thẳng giữa đám đầu lâu, điên cuồng c.h.é.m loạn như để trút giận, quyết băm cả đám đầu lâu thành bã, dịch đỏ bay tứ tung.
Tô Nhiên ghê tởm lùi mấy bước.
Sau khi c.h.é.m xong, Kim Mang bay đến mặt Tô Nhiên, đắc ý rung lên hai cái, kim quang lưu chuyển kiếm, dính một chút vết bẩn nào.
"Ồ, tệ nha, nhanh c.h.é.m thành bã ." Tô Nhiên nén nụ nơi khóe miệng, khen ngợi.
Mũi kiếm của Kim Mang vểnh lên, hệt như một đang kiêu ngạo hếch cằm.
Nghe lời khen của Tô Nhiên, Kim Mang đắc ý lượn quanh cô hai vòng, dường như nghĩ điều gì đó, nó bay đến cọ cọ mấy cái lên quần áo của Tô Nhiên.
Tô Nhiên khó hiểu, "Ngươi gì ?"
Dáng vẻ giống nũng.
Mà giống như... đang chùi vết bẩn kiếm!
Sắc mặt Tô Nhiên lập tức sa sầm, cô cầm nó trong tay, "Ngươi ăn đòn , dám chùi bụi lên quần áo ? Với ngươi bẩn ?"
Kim Mang bất mãn kêu lên vo ve hai tiếng.
Tô Nhiên vũng m.á.u đỏ tươi và đống vụn nát mặt đất.
Ờ, , đúng là ghê tởm.
Đám đầu lâu Kim Mang c.h.é.m thành từng mảnh vụn, âm khí cây lựu cũng giảm hơn một nửa.