Mà lý do Tô Nhiên tức giận, chính là vì những bộ hài cốt trẻ sơ sinh , bộ đều là những bé gái đầy tháng lão ni cô hại c.h.ế.t để tu luyện thành Nhiếp Thanh Quỷ.
Một tòa tháp trẻ bỏ rơi, vạn mảnh hồn bé gái.
Con gái vốn dĩ âm khí nặng, đầy tháng ném hầm cho c.h.ế.t đói, oán khí và âm khí sẽ càng thêm nồng đậm, Nhiếp Thanh Quỷ tu luyện thành từ đó cũng là lợi hại nhất.
Sau , Nhiếp Thanh Quỷ nhịn đói càng lâu, hấp thụ âm khí càng nhiều thì sẽ càng lợi hại.
Nghe Tô Nhiên hỏi , lão ni cô ngạc nhiên nhếch miệng , "Ồ, ngươi cũng ít nhỉ, còn là Nhiếp Thanh Quỷ?"
Tô Nhiên lạnh lùng bà , "Ta chỉ bà là Nhiếp Thanh Quỷ, mà còn tiền bạc xây miếu Nương Nương là do bà mưu tài hại mệnh mà . Lúc còn sống bà mượn vỏ bọc miếu Nương Nương, ngấm ngầm ít chuyện trộm cắp, lừa lọc, mưu tài hại mệnh.
Để trốn tránh hình phạt của địa phủ khi c.h.ế.t, bà viện cớ thể giúp dân làng cầu con, xui khiến họ dùng chính con gái của để hiến tế, thu thập vô bé gái, để những đứa trẻ đầy tháng đói c.h.ế.t, chuẩn cho việc tu luyện thành Nhiếp Thanh Quỷ của bà.
Bà đối với bản cũng đủ tàn nhẫn, dám cắm một cây kim bạc thiên linh cái của , mặc áo đỏ t.h.i t.h.ể của các bé gái, để bản c.h.ế.t đói, luyện thành một yêu thi lông xanh nửa nửa quỷ."
Lão ni cô khẩy một tiếng, khinh thường : "Yêu thi lông xanh thì , chỉ cần còn sống là . Ngươi là trong nghề, thì nên qua bài thơ đó .
Áo đỏ m.á.u khoác ,
Nằm đáy xác tránh thiên cơ,
C.h.ế.t oan khó thoát mệnh về tây,
Hút lệ khí dựng hèn,
Bỏ bảy phách luyện ba hồn,
Mê Truyện Dịch
Ba hồn đoạt mạng lưu dấu.
\Nửa là quỷ, nửa là ,
Chẳng sợ âm sai, chẳng sợ thần.
Nói đến đây, lão ni cô đắc ý , "Nhiếp Thanh Quỷ vượt ngoài Tam giới, sợ quỷ thần, sợ âm sai. Ngươi xem, Nhiếp Thanh Quỷ gì , còn về tấm da thì..."
Bà sờ sờ đám lông xanh tay , ánh mắt quái gở Tô Nhiên, khóe miệng nhếch lên: "Tìm một cái túi da đẽ để là thôi. Ta tu luyện nhiều năm như , hôm nay sắp rời khỏi đây thì ngươi tự dâng tới cửa, đúng là duyên phận mà! Nể tình đôi duyên như , ngươi hy sinh một chút ."
Nói , bà sư già bất ngờ tay cực nhanh, năm ngón tay hóa thành trảo, bộ móng dài ngoằng chụp về phía Tô Nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-657.html.]
Tốc độ của bà nhanh, nhưng Tô Nhiên còn nhanh hơn. Trong nháy mắt, cô dịch chuyển lưng bà sư già.
Bà sư già lập tức vồ hụt, bộ móng dài cào lên tường đá, tóe mấy vệt lửa, b.ắ.n tung tóe trong trung.
Sức mạnh của Nhiếp Thanh Quỷ lớn đến kinh khủng, một cú vồ của bà cứng rắn khoét một mảng tường đá lớn.
Cái tát rít lên, mang theo kình phong, bổ thẳng mặt Tô Nhiên.
Tô Nhiên né tránh, cứ thẳng tại chỗ.
Khóe miệng bà sư già nhếch lên một nụ giễu cợt, sức của bà dạng , một tát xuống, e là thể đập nát đầu Tô Nhiên thành bánh thịt.
Con nhãi ranh, vẻ đây , đúng là nghé con sợ hổ, thì c.h.ế.t !
Ngay lúc lòng bàn tay của bà sư già sắp chạm Tô Nhiên, một tia kim quang lóe lên trong tay cô, bàn tay của bà sư già lập tức c.h.é.m đứt hơn nửa, chỉ còn một ngón cái.
"A a a a!!!"
Bà sư già gào lên một tiếng thê lương, bà ôm lấy bàn tay , ánh mắt thể tin nổi Tô Nhiên.
"Sao thể? Sao ngươi thể thương?"
Bà tu luyện trong hầm nhiều năm, tự thử vô , cơ thể của bà chính là đao thương bất nhập, thể dễ dàng c.h.é.m đứt bàn tay như .
Tô Nhiên nhẹ, cố ý trêu chọc bà : "Không nữa, bước nào đó trong lúc tu luyện của bà sai , chứ thể c.h.é.m tay bà dễ như thái đậu phụ ?"
Bà sư già lời của Tô Nhiên dọa cho ngẩn , một thoáng hoang mang, lẽ nào thật sự sai bước nào đó?
Không đúng, thể nào!
Bà sư già nhanh chóng phản ứng : "Không đúng, là do thanh kiếm của ngươi vấn đề!"
Tô Nhiên kiếm quá nhanh, bà sư già căn bản rõ hình dạng thanh kiếm đó, nhưng chắc chắn đó là một thanh bảo kiếm.
"Ồ, cũng ngốc nhỉ, còn tưởng bà tu luyện đến mất cả não chứ." Tô Nhiên khẩy bà .
Thái độ khinh mạn của Tô Nhiên khiến bà sư già tức điên lên.
Bà tu luyện bao nhiêu năm, còn nghĩ khi ngoài sẽ tung hoành thiên hạ, ai ngờ ngày đầu tiên một con nhãi ranh sỉ nhục, truyền ngoài thì mất hết cả mặt mũi.