Livestream Đoán Mệnh: Tôi Giúp Cảnh Sát Phá Án - Chương 660

Cập nhật lúc: 2025-10-27 00:48:59
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Hạ nhíu mày do dự một lát mới : "Dạo ông cứ bắt con gái ở bên cạnh, cũng bắt con bé theo, tối ngủ cũng bắt con bé ngủ cùng, ngay cả vệ sinh con bé cũng theo sát rời..."

 

Anh còn xong, cư dân mạng sốt sắng yên .

 

[Đi vệ sinh cũng cùng, đây rõ ràng là biến thái mà?]

 

[Ông cụ khi nào nảy sinh ý đồ xa gì ? Cẩn thận đấy!]

 

[Mấy tư tưởng bẩn thỉu thế, đơn thuần chỉ là ông bà thương cháu thì ?]

 

[Sao thể chứ? Dù ông bà thích trẻ con cũng đến mức bắt cháu gái vệ sinh cùng chứ?]

 

[ bình thường lắm, thử hỏi riêng con bé xem hỏi ?]

 

Mê Truyện Dịch

[Con gái bao nhiêu tuổi ? Nếu mới một hai tuổi thì lúc nào cũng theo là bình thường, lớn hơn thì .]

 

...

 

Thấy cư dân mạng hỏi tuổi đứa bé, Vương Hạ vội : "Con gái năm nay sáu tuổi ."

 

Anh gãi đầu, giải thích: "Bố loại như , ông sẽ ý đồ với con gái , thể đảm bảo. Con gái là do bố chăm từ nhỏ, thương như báu vật, bình thường mắng con hai câu ông cũng cho. mà, đây tuy ông thương con bé, nhưng cũng đến mức bắt nó theo sát rời như . Mấy ngày nay ông , cứ nắm c.h.ặ.t t.a.y con gái cho nó rời khỏi , cứ như là... đang sợ hãi điều gì đó. Con bé xin nghỉ ở nhà mấy hôm để ở cùng ông, nhưng nó còn học, cứ thế mãi cũng ."

 

[ thế thể lắm, liệu ông cụ cảm thấy sắp c.h.ế.t, nên mới nỡ rời xa cháu gái, nó ở bên nhiều hơn ?]

 

[Đừng nữa, thật sự khả năng đó, sắp c.h.ế.t bản họ sẽ .]

 

[ c.h.ế.t bao giờ, rõ lắm, ai hiểu giải thích ?]

 

[Đi chỗ khác chơi , hiểu đều xuống hết , đừng gọi lên nữa.]

 

...

 

Nghe , Tô Nhiên đặt bát đũa xuống, tướng mạo của Vương Hạ, cô nhíu mày "hử" một tiếng.

 

"Anh sinh thần bát tự của bố ? Cả ảnh nữa, gửi riêng cho tin nhắn."

 

Vương Hạ gật đầu: " , gửi cho cô ngay đây."

 

Rất nhanh, tiếng thông báo tin nhắn vang lên, Tô Nhiên bức ảnh và sinh thần bát tự gửi tới, đôi mày càng nhíu chặt hơn.

 

“Anh chắc chắn đây là sinh thần bát tự của ba chứ? Có nhớ nhầm ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-660.html.]

 

“Không thể nào nhầm .”

 

Vương Hạo lắc đầu, khẳng định chắc nịch: “Năm nào chúng cũng tổ chức sinh nhật cho ông , thể nhớ nhầm ?”

 

“Vậy thì lạ thật?” Tô Nhiên nghi hoặc lẩm bẩm, “Sinh thần bát tự và diện tướng của ông khớp , lạ quá!”

 

“Lạ cái gì?”

 

Nạp Lan Nhĩ Nhược bưng bát cơm tò mò ghé , liếc một cái phán một câu “Ông lão trông còn trẻ ghê”, đó rụt về ăn cơm tiếp.

 

Diện tướng và bát tự của ba Vương Hạo mâu thuẫn với , Tô Nhiên bèn trực tiếp khai thiên nhãn, xem xét quá khứ của ông, và ngay lập tức hiểu nguyên do.

 

về phía Vương Hạo, “Ba cứ bắt con bé ở bên cạnh, đơn giản chỉ vì ông sợ hãi.”

 

“Sợ hãi? Ông sợ cái gì?” Vương Hạo khó hiểu hỏi.

 

Trong đầu Vương Hạo đầy dấu chấm hỏi, gia đình sống hòa thuận với hàng xóm láng giềng, ngày thường cũng chẳng đắc tội với ai, tự nhiên cũng thể đến cửa tìm thù.

 

Ba bình thường sức khỏe , trong nhà cũng chuyện phiền lòng gì khiến ông lo lắng.

 

Vậy thì, ông sợ hãi cơ chứ?

 

Tô Nhiên trả lời thẳng mà hỏi ngược : “Gần đây ba sét đ.á.n.h ?”

 

“Cái gì cơ?”

 

Vương Hạo kinh ngạc, ngơ ngác lắc đầu, “Bị sét đánh? , ba bao giờ.”

 

Bị sét đ.á.n.h là chuyện tày trời, cẩn thận là mất mạng, nếu thật sự chuyện như , ba thể nào cho .

 

“Đại sư, chuyện tuyệt đối thể nào, ba sức khỏe , nếu sét đ.á.n.h trúng thì ông bệnh viện từ lâu .”

 

Dù Vương Hạo phủ nhận, Tô Nhiên vẫn quả quyết: “ chắc chắn, ông từng sét đánh.”

 

“Chuyện … Đại sư, cô nhầm lẫn gì ?”

 

Vương Hạo vẫn tin, nếu thật sự sét đ.á.n.h thì còn sống ? Huống hồ dù sống sót thì chắc chắn cũng thương nhẹ…

 

Bỗng nhiên, nghĩ đến bình luận của cư dân mạng ban nãy, lẽ nào ba thật sự sét đánh, cảm thấy còn sống bao lâu nên mới bắt con bé ở cạnh?

Đừng khả năng, ba xưa nay luôn chỉ báo tin vui chứ báo tin buồn, bệnh tật gì cũng nỡ bệnh viện, tự gắng gượng.

Loading...