“Ừm.”
 
Nam Tuyết Vi vô thức đáp một tiếng,  lập tức nhận , vội vàng giải thích: “Không , ý của  là,  thể nào nhân lúc ông    tay,  mau chóng rời khỏi đây, như    sẽ   nữa ?”
 
“Không .”
 
Tô Nhiên lắc đầu với vẻ mặt nghiêm túc, “Ông   sớm dùng thuật pháp để khóa chặt cô , cho dù cô  rời  cũng vô dụng, ông  vẫn  thể mượn vận .”
 
“Đại sư, nếu chú Chung mượn vận thành công,    sẽ c.h.ế.t ?”
 
“.”
 
Tô Nhiên liếc cô một cái, trong mắt mang theo ý tứ sâu xa, “Vận may đều  mượn  hết, chỉ còn  vận rủi, tự nhiên sẽ c.h.ế.t.”
 
“Phải   bây giờ?”
 
Nam Tuyết Vi mím môi suy nghĩ một lúc lâu,   Tô Nhiên với vẻ đáng thương. “Đại sư, cô  thể cứu   , phá giải pháp thuật mượn vận của chú Chung . Cần bao nhiêu tiền cũng ,  đều  thể đưa cho cô!”
Tô Nhiên  cô chằm chằm, nụ   phần kỳ quái, “Nếu  phá thuật pháp của ông ,  thì ông   thể sẽ c.h.ế.t. Ông  c.h.ế.t  thì  thể mượn vận của cô ,  khác cũng  thể mượn vận của ông .”
 
“Chuyện …”
 
Nghe Tô Nhiên  , Nam Tuyết Vi do dự. “Đại sư,  thể  để chú Chung c.h.ế.t  ? Dù  ông  cũng  tài trợ cho  nhiều năm như ,   ông  thì    ngày hôm nay,  vẫn   ơn ông .”
 
“Ồ?”
 
Tô Nhiên nhướng mày  cô, “Là vì  ơn ông ,  là vì cô còn chuyện khác   xong!”
 
Lời   thốt , Nam Tuyết Vi lập tức hoảng hốt.
 
Ánh mắt của Tô Nhiên quá sắc bén, dọa Nam Tuyết Vi  dám  thẳng  cô, vội né tránh   nơi khác.
 
“Đại… Đại sư, cô… cô   là  ý gì?  chỉ ở tạm nhà chú Chung thôi,  thể  chuyện gì   xong chứ?”
 
“Thật sự   chuyện gì ?” Tô Nhiên như   thấu nội tâm của cô.
 
“Không .”
Mê Truyện Dịch
 
Miệng Nam Tuyết Vi   chắc chắn, nhưng trong lòng  hoảng vô cùng. Có một khoảnh khắc, cô cảm thấy thứ phát  từ mắt Tô Nhiên   là ánh , mà là tia X-quang, dường như  thể  thấu con  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-668.html.]
 
Tô Nhiên mỉm , : “Nếu  như , thì  sẽ phá giải thuật mượn vận mà Chung Huyền  bày . Có lẽ  đầy nửa tiếng nữa ông  sẽ c.h.ế.t, cô tôn trọng ông  như , thì  chuẩn  hậu sự cho ông  .”
 
Nói , Tô Nhiên  bộ  tịch lấy giấy vẽ bùa .
 
“Đừng!”
 
Nam Tuyết Vi vội vàng hét lên, nhanh chóng ngăn Tô Nhiên , “Không thể để chú Chung c.h.ế.t!”
 
Tô Nhiên dừng động tác,  cô đầy ẩn ý, “Tại ? Đừng  với  là vì cô tôn trọng ông . Bây giờ ông  đang mượn vận của cô, tức là đang  lấy mạng của cô,  ai  mặc kệ mạng sống của  để  tôn trọng một kẻ  cả.”
 
“Bởi vì…”
 
Nam Tuyết Vi ấp úng hồi lâu,     lý do nào khác.
 
“Cô    ? Vậy để    cô nhé.”
 
Tô Nhiên thu  vẻ mặt, lạnh lùng  cô chằm chằm, “Bởi vì cô  chiếm đoạt  bộ gia sản của Chung Huyền. Vì mục đích , nửa năm  cô  bắt đầu dùng thuật Ngũ Quỷ Vận Tài để chuyển tài sản của ông , nếu  thì  gần đây Chung Huyền  liên tục gặp xui xẻo chứ?”
 
Đồng tử Nam Tuyết Vi co rút  vì kinh ngạc, cô hoảng loạn cúi đầu, né tránh ánh mắt của Tô Nhiên.
 
“Cô… cô đang  gì , thuật Ngũ Quỷ Vận Tài gì chứ?   hiểu?”
 
Thấy Nam Tuyết Vi vẫn còn ngoan cố, Tô Nhiên hừ lạnh một tiếng,  tiếp: “Bề ngoài thì cô tỏ  ngoan ngoãn, nhưng thực chất  tham lam ích kỷ. Vốn dĩ  mà Chung Huyền  tài trợ   là cô, mà là một cô gái khác.
 
Để thoát khỏi vùng quê nghèo khó, cô  nhân lúc   ai xung quanh, đẩy cô gái  xuống mương nước  què một chân. Chung Huyền lúc đó mới bất đắc dĩ chọn tài trợ cho cô.
 
Chung Huyền cũng chẳng  thứ   gì. Ông  vốn là một gã trai nghèo, lúc cùng đường bí lối   một  hiểu huyền thuật cứu giúp. Ông   học trộm thuật mượn vận,  đó lẳng lặng rời .
 
Sau , ông  dựa  thuật mượn vận mà phất lên nhanh chóng.  thuật mượn vận dùng nhiều quá,  cần  khác phá giải, ông  cũng bắt đầu gặp  phản phệ.
 
Để kéo dài mạng sống và tự cứu , ông   nghĩ đến việc tài trợ cho sinh viên, đoạt lấy vận thế của họ để chắn tai họa cho .
 
Còn cô, từ  đầu tiên  thấy căn biệt thự của Chung Huyền, cô  quyết tâm  biến tất cả những thứ đó thành của .
 
Cha cô năm đó chính là vì  những chuyện bàng môn tà đạo mà c.h.ế.t. Từ nhỏ  mưa dầm thấm lâu, tuy cô  hiểu quá rõ, nhưng ít nhất cũng tin rằng những thuật pháp   tồn tại.
 
Nửa năm , cô tìm thấy một cuốn sách trong di vật của cha , trong sách  ghi chép phương pháp của thuật Ngũ Quỷ Vận Tài.