Người đàn ông nhận tiền xong liền việc, lập tức rời ngoảnh đầu .
Nhận lá bùa, Nam Tuyết Vi đắc ý lớn: "Tô Nhiên, mặc kệ , bây giờ vẫn lấy bùa của đây , còn tiết kiệm một triệu tệ. Nếu tức c.h.ế.t nhỉ?"
Nói , cô phá lên ha hả, đường xung quanh tưởng cô thần kinh nên vội tránh thật xa.
Không do tác dụng tâm lý , khi bùa trấn điếm, Nam Tuyết Vi cảm thấy tinh thần sảng khoái, đặc biệt sức sống.
Cô về trường mà thẳng về biệt thự của Chung Huyền, bởi vì trang sức châu báu Chung Huyền tặng cô vẫn còn ở đó, cô mang hết, thiếu một món nào.
Đến nhà họ Chung, Chung Huyền đang uống trong phòng khách. Thấy Nam Tuyết Vi, ông lập tức mỉm hiền hòa chào đón.
"Tuyết Vi về , đây, thử mới chú mua xem."
Nam Tuyết Vi sờ lá bùa trong túi, cảm thấy bùa bên thì chẳng gì sợ, hơn nữa xem bộ dạng của Chung Huyền, chắc là ông phát hiện cô thư phòng.
Chỉ là uống một tách thôi, uống xong cô tìm cớ rời là .
Nghĩ , Nam Tuyết Vi giả vẻ ngoan ngoãn như thường lệ, xuống đối diện Chung Huyền.
Chung Huyền rót cho cô một tách : "Thử , mười vạn một lạng đấy."
Nghe ông , mắt Nam Tuyết Vi sáng lên, mười vạn tệ cô còn uống bao giờ.
Bưng tách lên, Nam Tuyết Vi nhấp một ngụm nhỏ, lim dim mắt cảm nhận hương thơm của lá .
"Chú Chung, tuy cháu rành về nhưng cảm thấy ngon ạ."
Chung Huyền híp cả mắt: "Ngon thì uống thêm một tách nữa."
Nói , ông rót cho Nam Tuyết Vi một tách.
Tách thứ hai bụng, Nam Tuyết Vi cảm thấy trần nhà như đang xoay tròn.
"Chú Chung, trần nhà hỏng , hình như nó đang động đậy ạ?"
Lời còn dứt, Nam Tuyết Vi ngã vật ghế sofa, bất tỉnh.
Khóe miệng Chung Huyền nhếch lên một nụ quỷ dị.
Lúc Nam Tuyết Vi tỉnh , cô phát hiện đang sàn của một căn phòng tối.
Toàn bủn rủn, cô cố gắng bò dậy, nhưng chỉ cần cử động một chút là đầu óc cuồng, cổ tay còn truyền đến cơn đau dữ dội.
Mình bỏ t.h.u.ố.c !
Đợi cảm giác choáng váng qua , Nam Tuyết Vi đầu tay của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-671.html.]
Mê Truyện Dịch
Cổ tay rạch một đường, m.á.u tươi theo đó nhỏ giọt một cái đĩa, còn sàn xung quanh cô , vẽ một vòng phù văn kỳ lạ.
"Cô tỉnh ?"
Giọng của Chung Huyền vang lên từ phía , "Ta còn một lá bùa cuối cùng, sắp vẽ xong ."
Nam Tuyết Vi giãy giụa dậy, nhưng còn sức lực, căn bản thể dậy nổi, cô chỉ thể cố gắng hết sức đầu Chung Huyền.
Chung Huyền cầm bút lông tới, nhúng m.á.u trong đĩa, quỳ một gối xuống đất tiếp tục vẽ lá bùa cuối cùng.
"Đừng vội, sắp xong ."
"Chú Chung, chú… chú đang gì ?"
Trước tình cảnh , Nam Tuyết Vi sợ đến mức như rơi hầm băng, cô kinh hãi những phù văn mặt đất.
Đây… chẳng lẽ chính là tá vận thuật?
Không, cô thể c.h.ế.t!
Nam Tuyết Vi hoảng loạn Chung Huyền, cố gắng thuyết phục ông : "Chú Chung, cháu chú là , chắc chắn là đang đùa với cháu đúng ạ? Chú Chung, chú thả cháu ?"
Chung Huyền vẽ xong nét cuối cùng, cầm bút lông tới mặt Nam Tuyết Vi xổm xuống.
Vẻ mặt ông vẫn hiền hòa như thường lệ: "Thả cô ? Để cô chạy trốn ?"
"Không… , chú Chung với cháu như , cháu thể chạy chứ?"
"Không cô mượn vận của cô ?"
Chung Huyền khó hiểu cô , "Ta thắc mắc, cô mật thất xem qua , cũng chạy thoát , tại còn về?"
Sắc mặt Nam Tuyết Vi trắng bệch, dám mắt Chung Huyền, "Cháu…"
Cô thực sự tìm lý do, chẳng lẽ thẳng là về để lấy trang sức, thì mất mặt quá.
"Thôi, cô cũng chẳng , dù gì một lát nữa cô cũng c.h.ế.t ."
Chung Huyền thờ ơ xua tay, nhúng bút lông đĩa máu.
"Tuyết Vi, cô cũng đối xử với cô , chu cấp cho cô bao nhiêu năm, xem cô như con gái ruột mà nuôi nấng, bây giờ là lúc cô báo đáp ."
Nói , ông đè Nam Tuyết Vi xuống, bút lông trong tay dừng trán cô .
"Ngoan ngoãn lời, đừng động đậy, vẽ một lá bùa lên trán cô là xong."
Giọng dịu dàng của ông lọt tai Nam Tuyết Vi như giọng của ác quỷ, khiến cô sởn gai ốc.