“Được, cảm ơn đại sư.”
 
Chờ cả buổi trời, kết quả  gặp    thể lộ mặt, cư dân mạng lập tức xìu xuống.
 
[Anh bạn ơi, nếu   lộ mặt thì  thể đeo mặt nạ, giọng  cũng  thể đổi  mà, đừng  chuyện riêng chứ, để chúng   với!]
 
[ nghĩ  lẽ là do nghề nghiệp của    tiện chăng?]
 
[Haiz, tắm rửa  ngủ thôi, hôm nay ngủ sớm một bữa.]
 
...
 
Tô Nhiên gửi  điện thoại của  cho  đàn ông, đối phương nhanh chóng gọi tới.
 
Người đàn ông  thẳng vấn đề: “Đại sư Tô, chào cô,  là Vu Thao thuộc Đội cảnh sát hình sự thành phố Tô,  một vụ án  nhờ cô giúp đỡ.”
 
Xem  đội cảnh sát  gặp  vụ án hóc búa, bất đắc dĩ mới tìm đến Tô Nhiên.
 
“Được, là vụ án gì ?” Đối với lời cầu cứu của cảnh sát, Tô Nhiên  thể giúp là sẽ giúp, tuyệt  thoái thác.
 
Thấy Tô Nhiên đồng ý giúp đỡ, Vu Thao rõ ràng thở phào nhẹ nhõm. Dường như bên cạnh   còn   hưng phấn reo lên một tiếng “Yeah!”, âm thanh tuy  lớn nhưng Tô Nhiên vẫn  thấy.
 
Vu Thao ho nhẹ một tiếng  bắt đầu kể chi tiết về vụ án.
 
“Chuyện là thế , mấy ngày  ở chỗ chúng  xảy  một vụ t.a.i n.ạ.n giao thông, một chiếc xe buýt đang   đường thì đột nhiên bốc cháy dữ dội. Đợi đến khi lính cứu hỏa đến dập tắt  lửa thì chiếc xe chỉ còn trơ  mỗi cái khung.
 
Thế nhưng  xe buýt    một t.h.i t.h.ể nào, thậm chí cả tài xế cũng  .
 
Chúng   tiến hành lấy mẫu và tìm kiếm chi tiết tại hiện trường nhưng  phát hiện  bất kỳ dấu vết hài cốt nào của con .
 
Chiếc xe buýt tuy   cháy thành khung, nhưng   xe  ? Cho dù tất cả đều  thiêu c.h.ế.t thì cũng  thể nào  còn  chút tro cốt nào.
Ban đầu chúng  nghi ngờ  xe   , hoặc hành khách  xe  sớm nhận   điều   nên  xuống xe từ .
 
 lúc đó là giờ cao điểm tan tầm, khả năng xe buýt    gần như  tồn tại.
 
Thế nhưng, nếu hành khách và tài xế  xuống xe từ sớm,  họ   ? Tại   một ai   trình báo sự việc? Mà  tài xế lái xe  càng bặt vô âm tín.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-682.html.]
Chúng   tra lịch trình của tài xế xe buýt cũng như tất cả các camera giám sát dọc đường.
 
Mọi thông tin đều cho thấy, lúc đó một tài xế tên Lương Hải Long  lái chiếc xe buýt  rời bến. Mỗi trạm đều   ít  lên xuống, lưu lượng   lớn, các trạm  đường   từng vắng khách.
 
Mê Truyện Dịch
Điều kỳ lạ nhất là, trong đoạn camera giám sát cuối cùng, chúng  thấy rằng mười mấy giây  khi xảy  sự cố,  xe buýt chật ních , gần như  thể  là  chen chúc ,  còn một kẽ hở.
 
Thế  chiếc xe đang chạy thì đột nhiên bốc cháy dữ dội. Mọi chuyện xảy   đột ngột, chiếc xe bỗng dưng bốc hỏa  hề  điềm báo , là loại lửa cháy phừng lên nuốt chửng cả chiếc xe trong nháy mắt.
 
Trong suốt quá trình đó,  một ai xuống xe, cũng   ai đập cửa sổ nhảy  ngoài.
 
Thông qua camera giám sát, chúng   tra  thông tin của hơn mười hành khách, tìm đến gia đình họ. Những hành khách  đều giống như  tài xế, sống  thấy , c.h.ế.t  thấy xác.
 
Đến nay  ba ngày trôi qua, mấy chục   xe buýt cứ thế đột ngột biến mất. Dù chúng  tìm kiếm thế nào cũng  thể tìm  bất kỳ manh mối nào.
 
Hết cách , chúng  chỉ  thể nhờ cô xem giúp.”
 
Vu Thao  xong còn  thêm mấy tiếng xin nhờ.
 
Giọng Tô Nhiên ôn hòa,  khiêm tốn : “Không cần khách sáo như , là một công dân , giúp đỡ các chú cảnh sát là việc nên .”
 
“Đại sư Tô đồng ý giúp đỡ thật sự cảm ơn cô  nhiều.” Vu Thao cảm kích : “À, nếu ngày mai cô  thời gian,  thể đến đây một chuyến  ?”
 
Tô Nhiên ngoài livestream  thì chính là tu luyện, cũng   việc gì, liền gật đầu đồng ý: “Không vấn đề gì,  gửi địa chỉ cho , sáng mai  sẽ qua.”
 
“Được, .” Vu Thao lập tức gửi địa chỉ cục cảnh sát cho Tô Nhiên.
 
Nạp Lan Nhĩ Nhược bên cạnh chớp chớp đôi mắt to tròn  Tô Nhiên: “Tiểu Nhiên Nhiên, tớ phát hiện  càng  càng xinh  đó nha, kém chút nữa là đuổi kịp tớ .”
 
Tô Nhiên nhướng mày : “Không xinh  bằng !”
 
Lời của Tô Nhiên khiến Nạp Lan Nhĩ Nhược  vui tai, cô nhắm mắt hưởng thụ gật đầu,  đó nghi hoặc hỏi Tô Nhiên: “Tớ    sáng mai mới qua,   thuấn di mà,   qua đó ngay bây giờ?”
 
“Cậu xem bây giờ là mấy giờ , giờ  mà qua thì cục cảnh sát chắc chỉ còn  trực ban thôi.”
 
“Ồ, cũng đúng.”
 
Nạp Lan Nhĩ Nhược gật đầu,  vẻ học giả uyên thâm, “Thật  tớ  mà, chỉ là cố ý hỏi   thôi.”