Livestream Đoán Mệnh: Tôi Giúp Cảnh Sát Phá Án - Chương 693

Cập nhật lúc: 2025-10-27 00:50:23
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe ông , Tô Nhiên về phía những bức bích họa mộ đạo.

 

Trên vách đá hai bên dũng đạo là những bức bích họa cuộn dài rực rỡ sắc màu, cảnh yến tiệc, cảnh cưỡi lạc đà, cảnh du ngoạn và nhiều cảnh tượng khác.

 

Những bức bích họa đều cho thấy chủ nhân ngôi mộ khi còn sống hiển hách đến nhường nào. Màu sắc của chúng vô cùng rực rỡ, sống động như thật, khiến cảm giác như đang ở trong đó.

 

“Trời ạ, đây chính là một phát hiện lớn của giới khảo cổ.” Hoàng Ức An phấn khích giang tay, chạm nhưng sợ hỏng tranh.

 

So với sự kích động của Hoàng Ức An và nhóm của ông đến mức dán cả vách đá, Tô Nhiên mấy hứng thú với những thứ . Điều khiến cô chú ý nhất là hai bức tranh.

Một bức ở vách đá phía tây dũng đạo, vẽ cảnh cưỡi ngựa du ngoạn. Giữa tranh là hơn mười và sáu con ngựa, đầu là một vị trưởng lão mặt dài râu ngắn, lưng sáu hầu cầm cờ hiệu.

 

Một vật từ trời rơi xuống, rơi trúng vị trưởng lão ở giữa, con ngựa của ông sợ hãi kinh hoàng, ngựa của đám hầu phía còn sợ đến mức ị cả .

 

Bức còn vách tường phía đông mộ đạo, bốn đang đối diện thổi những chiếc kèn dài, má phồng lên, mặt đỏ gay, mũi chân nhón lên say sưa tấu nhạc. Ở giữa đặt một cỗ quan tài, xung quanh quan tài là một đám đang quỳ , đủ cả già trẻ, nam nữ.

 

Lúc Tô Nhiên đang nghiên cứu hai bức bích họa , Hoàng Ức An cũng chú ý tới, ông chụp ảnh lẩm bẩm: “Ủa, chủ nhân ngôi mộ thiên thạch từ trời rơi xuống đập c.h.ế.t, thú vị thật đấy?”

 

Thiên thạch?

 

Tô Nhiên đoán rằng cái gọi là thiên thạch thể chính là Hỗn Độn Thạch.

 

Vì còn vội cứu thể dừng quá lâu, Hoàng Ức An và nhóm của ông nhanh chóng chụp ảnh, đó cả đoàn men theo dũng đạo tiếp tục về phía .

 

Đi một lúc lâu, cuối cùng họ cũng thấy cuối dũng đạo.

 

Cuối dũng đạo là hai cánh cửa đồng lớn, ánh đèn pin, chúng lờ mờ tỏa ánh sáng màu xanh.

 

Mọi đến cửa lớn dừng .

 

Cửa đồng đóng chặt, một cánh cửa khép hờ, qua khe cửa trong, dường như là một mộ thất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-693.html.]

Trên hai cánh cửa vẽ hình những vị môn quan uy nghiêm, mặc quan phục màu đỏ son, xung quanh là hoa sen và bảo châu Ma Ni, phía còn dán phù điêu hoa sen vàng.

 

Tô Nhiên đẩy thử cửa đồng, tuy nặng nhưng đối với cô tốn chút sức nào. Chất lượng của cánh cửa , trải qua bao nhiêu năm mà hề phát bất kỳ tiếng động nào, cứ thế Tô Nhiên đẩy .

 

Vu Thao cầm đèn pin chiếu , mộ thất lớn lắm, chỉ hơn hai trăm mét vuông, vuông vức, đỉnh vòm vẽ bản đồ thiên tượng, cả các đường nối chòm , xung quanh thiên tượng còn hình mười hai con giáp.

 

Chính giữa mộ thất một bệ đá hình vuông, bệ đá ba tầng, bên đặt một cỗ quan tài khổng lồ.

 

Điều kinh ngạc nhất là, trong mộ thất ngoài cỗ quan tài và những ngọn đèn trường minh tường xung quanh, còn bất kỳ thứ gì khác, ngay cả một món đồ tùy táng cũng .

 

Mọi bước mộ thất, tò mò quan sát căn mộ thất kỳ lạ .

 

Nghèo đến mức một món đồ tùy táng nào ư?

 

Không thể nào.

 

Trong dũng đạo lúc nãy, những cảnh tượng trong cuộc sống của chủ nhân ngôi mộ bích họa đều vô cùng xa hoa, hẳn là giàu sang quyền quý.

 

Ở thời cổ đại, những phận như , khi c.h.ế.t trong mộ thất đều sẽ chất đầy đủ loại đồ tùy táng, thậm chí là nô lệ bồi táng, thể nào sạch sẽ như .

 

“Giáo sư, ở đây một món đồ tùy táng nào ? Lẽ nào ông tịch biên gia sản ?” Mạc Tử Ngang nghi hoặc hỏi Hoàng Ức An.

 

Hoàng Ức An lắc đầu: “Chắc là . Tịch biên gia sản là chuyện lớn như , bích họa hẳn sẽ vẽ , hơn nữa nếu nhà tịch biên thì gì còn tâm sức và vật lực để xây mộ thất ở đây. Chúng qua xem quan tài thử, thể đồ tùy táng ở trong quan tài, hoặc là còn mộ thất khác.”

 

Hoàng Ức An và nhóm của ông lên bệ đá chuẩn mở nắp quan tài, còn Tô Nhiên và Vu Thao thì xem xét xung quanh, tìm kiếm manh mối về những mất tích.

 

Thấy họ lên bệ đá, Tô Nhiên dặn dò: “Mọi cẩn thận một chút, an hết.”

Mê Truyện Dịch

 

Suốt đường đều lớp bảo vệ của Tô Nhiên che chở, Hoàng Ức An và nhóm của ông yên tâm: “Biết , Tô đại sư yên tâm, lớp bảo vệ của cô , .”

 

Tô Nhiên họ quá ỷ lớp bảo vệ, vẫn nhắc nhở: “Vậy cũng cẩn thận, lớp bảo vệ cũng vạn năng, lỡ như nguy hiểm mà lớp bảo vệ cũng cản thì .”

Loading...