"Được."
Mọi gật đầu, nhất trí đồng ý.
Đám cây đối diện cũng vẻ gật đầu theo.
"Nhiên Nhiên bé nhỏ, tớ cũng ở với ." Nạp Lan Nhĩ Nhược lo lắng Tô Nhiên.
Tô Nhiên trao cho cô một ánh mắt an ủi: "Yên tâm , tớ g.i.ế.c c.h.ế.t chúng, chúng cũng dễ dàng g.i.ế.c tớ . Cậu cầm Kim Mang cùng họ đến hang động đợi tớ."
Nạp Lan Nhĩ Nhược chút tình nguyện gật đầu: "Vậy , cẩn thận nhé."
"Ừm."
Vu Thao ngoài đám cây, nơi hơn hai mươi họ cứu. "Họ thì ?"
Tô Nhiên: " sẽ tìm cách cứu họ, ."
Vu Thao còn định gì đó thì Tô Nhiên giơ tay ngắt lời: "Đừng nhảm nữa, chạy ngoài tính, đừng để cứu còn kéo tất cả c.h.ế.t dí ở đây."
Vu Thao chỉ đành gật đầu.
"Mọi chuẩn ." Tô Nhiên vẻ mặt nghiêm trọng . "Tiểu Cửu, xông lên!"
Cô hét lớn một tiếng, Tiểu Cửu lập tức lao , ngọn lửa tức thì thiêu rụi những cây đại thụ ở hướng hang động, mở một con đường.
Một đám ngoảnh đầu , lao như bay về phía hang động.
Họ chạy vài bước, trong rừng cây đột nhiên nổi lên một trận sương mù dày đặc. Lớp sương mù mờ mịt che khuất cảnh vật, ngoài bản , họ còn thấy gì nữa.
Tô Nhiên thầm kêu , thu Tiểu Cửu, đuổi theo hướng họ rời .
"Nạp Lan!"
"Vu Thao!"
"Giáo sư Hoàng!"
Trong thời gian ngắn như , họ thể quá xa, nhưng Tô Nhiên gọi liên tiếp mấy tiếng mà ai đáp .
Hết cách, cô chỉ thể dựa cảm giác mà tiếp tục về phía trong sương mù. Đi năm, sáu bước, Tô Nhiên dường như đá thứ gì đó.
Cô cúi xuống, mặt đất một đang , hình như là họ cứu đó.
Tô Nhiên lấy một lá bùa, một tấm súc tiểu phù dán lên đó.
Người đất nhanh chóng biến thành một tí hon cỡ ngón tay cái.
May quá, súc tiểu phù vẫn còn tác dụng.
Tô Nhiên dựa vị trí trong trí nhớ, tiếp tục tìm những khác cứu.
Lý Lương là chạy cuối cùng, đang chạy thì bỗng nhiên mắt biến thành một trắng xóa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-699.html.]
Anh cảnh giác dừng bước, gọi tên Vương Kiếm ở gần nhất.
"Vương Kiếm, Vương Kiếm, thấy thì lên tiếng !"
"Vương Kiếm!"
Gọi mấy tiếng mà Vương Kiếm vẫn trả lời.
Khoảng cách giữa quá năm mét, gọi lớn như , chỉ Vương Kiếm mà những khác cũng thấy, nhưng bây giờ một ai đáp lời.
Lý Lương nhận tình hình , theo thói quen nắm lấy khẩu s.ú.n.g bên hông.
Nổ s.ú.n.g trong sương mù, chừng sẽ b.ắ.n nhầm , nghĩ ngợi buông tay, cẩn thận bước về phía .
Đột nhiên, ngay phía Lý Lương xuất hiện một bóng đen, hình dáng trông giống một .
Người lưng về phía , cứ thế lặng lẽ xuất hiện ngay mặt.
Lý Lương bước nhanh vài bước, đến bên cạnh bóng đen, lúc mới rõ đó là Cố Tất Tiên trong đội khảo cổ.
"Anh... chứ?"
Lý Lương phát hiện sắc mặt lắm, vội vàng quan tâm hỏi.
Cố Tất Tiên gì, mà ánh mắt đờ đẫn, vẻ mặt ngây ngô về phía . Khi đến một cây đại thụ, cũng giống như Vương Kiếm lúc , hai tay ôm lấy cây, mặt áp sát đó.
Mê Truyện Dịch
Lý Lương trong lòng "lộp bộp" một tiếng, vội vàng kéo , nhưng dù dùng hết sức bình sinh vẫn thể lay chuyển Cố Tất Tiên.
"Có ai , ai , mau đến đây!"
Lý Lương sốt ruột hét lớn, đột nhiên khóe mắt liếc thấy cành của cây đại thụ mọc một cái kén.
Cái kén càng lúc càng lớn, cho đến khi to bằng một trưởng thành thì ngừng phát triển.
Một lúc , cái kén "rắc" một tiếng nứt , từ bên trong rơi xuống một .
Lý Lương kinh ngạc c.h.ế.t trân tại chỗ, quên cả việc kéo Cố Tất Tiên.
Người đất trần truồng, từ từ bò dậy. Khi thấy mặt đó, Lý Lương suýt nữa thì kinh hãi hét lên.
Người trông giống hệt như em sinh đôi của Cố Tất Tiên.
Không đúng, em sinh đôi vẫn điểm khác biệt.
mắt giống Cố Tất Tiên như tạc, ngay cả vị trí nốt ruồi mặt cũng sai một li, giống như một bản của Cố Tất Tiên. Nếu mặc quần áo giống , Lý Lương đoán chừng cũng phân biệt ai là thật, ai là giả.
Lúc , Cố Tất Tiên cũng tỉnh táo , buông tay, ngơ ngác Lý Lương bên cạnh, nghi hoặc hỏi: "Cảnh sát Lý, đang gì ..."
Cố Tất Tiên theo ánh mắt của Lý Lương, lập tức kinh ngạc đến sững sờ.
"Đây... ... là ai? Sao giống hệt ?"
Cố Tất Tiên giả nghiêng đầu, vẻ mặt vô cảm , cất bước tới.