...
 
Hoàng Ức An vốn đang  một đám  vây quanh ở giữa, chạy   lâu, đột nhiên  mắt trắng xóa, chỉ còn  một  ông.
 
Trong lòng ông lập tức hoảng hốt, vội đưa tay  bên cạnh quờ quạng, kết quả chỉ tóm  một nắm sương mù.
 
Không thể nào, Mạc Tử Ngang rõ ràng đang  sát bên cạnh ông,   biến mất .
 
Hoàng Ức An sợ Mạc Tử Ngang  dây leo bắt , lo lắng hét lớn: "Mạc Tử Ngang, Mạc Tử Ngang!"
 
"Giáo sư Hoàng."
 
Trong sương mù, giọng  của Mạc Tử Ngang vang lên, đồng thời Hoàng Ức An cũng lờ mờ  thấy một bóng đen ở  xa.
 
"Mạc Tử Ngang, là   ?"
 
Mắt kính của Hoàng Ức An  là  nước, ông tháo xuống lau lau,  về phía bóng đen.
 
Bóng đen từ từ  tới,  khi Hoàng Ức An  rõ khuôn mặt của Mạc Tử Ngang, ông lập tức thở phào nhẹ nhõm.
 
“Cậu   là  , dọa c.h.ế.t …”
 
Nửa câu , Hoàng Ức An  nén ngược trở .
 
Anh kinh hãi  Mạc Tử Ngang  mặt.
 
Không, đó   là Mạc Tử Ngang!
 
Bởi vì, tuy khuôn mặt nó giống hệt Mạc Tử Ngang, nhưng nó  mặc quần áo, làn da là vỏ cây, mái tóc là lá cây, tay chân cũng do cành cây ngưng tụ thành.
 
Nó     là Mạc Tử Ngang!
 
Đây là quái vật gì ?
 
Lẽ nào là cái cây quái dị  bắt chước Mạc Tử Ngang lúc nãy?
 
“Giáo sư Hoàng.”
 
Nó mở miệng, phát  giọng  y hệt Mạc Tử Ngang.
 
Hoàng Ức An sợ đến mức mặt trắng bệch,  đầu bỏ chạy.
 
   mới động, một sợi dây leo từ tay “Mạc Tử Ngang”  vươn , quấn chặt lấy cổ Hoàng Ức An.
 
“Cứu… cứu mạng!”
 
Dây leo dần siết chặt, Hoàng Ức An  siết đến mức mặt đỏ bừng, gần như  thở nổi.
 
“Yêu cây to gan, ngay cả  của Bổn cung mà ngươi cũng dám động !”
 
Nạp Lan Nhĩ Nhược đột ngột từ trong sương mù dày đặc lao , c.h.é.m một nhát  cổ “Mạc Tử Ngang”, trực tiếp c.h.é.m bay đầu nó.
 
Cái đầu của “Mạc Tử Ngang” rơi xuống đất, lăn lông lốc tới phía xa.
 
“Cảm ơn, cảm ơn cô!” Hoàng Ức An ho sù sụ một lúc lâu mới   một câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-701.html.]
 
“Nữ hiệp mà,” Nạp Lan Nhĩ Nhược phất tay đầy khí phách, “thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ là lẽ thường tình, chuyện nhỏ thôi,  cần bận tâm.”
 
“Ờ…”
 
Hoàng Ức An ngẩn ,   : “Vẫn  cảm ơn…”
 
Chưa  hết câu,  đột nhiên trợn mắt há mồm  chằm chằm  lưng Nạp Lan Nhĩ Nhược, tròng mắt cũng sắp lòi  ngoài.
 
“Sao ?”
 
Nạp Lan Nhĩ Nhược nghi hoặc  đầu , liền thấy cái đầu của “Mạc Tử Ngang” đang nhảy tưng tưng về phía cơ thể của nó,  đó lăn hai vòng để điều chỉnh phương hướng, căn chỉnh mặt cắt ngay cổ, cơ thể ngọ nguậy trườn lên dính  cái đầu. Chỗ vết thương tiết  chất lỏng màu xanh lục, chỉ trong vài giây, vết sẹo  biến mất.
“Mạc Tử Ngang”  dậy, hoạt động cái cổ,  nhe răng  với Nạp Lan Nhĩ Nhược và Hoàng Ức An, nụ  đó kinh khủng đến mức nào thì  đến mức đó, thiếu chút nữa dọa Hoàng Ức An sợ đến tắt thở.
 
“Giáo sư Hoàng,  là Mạc Tử Ngang đây!”
 
Nó  quái dị, vươn tay về phía Hoàng Ức An.
 
Nạp Lan Nhĩ Nhược kéo Hoàng Ức An quăng về phía , quăng mạnh đến nỗi Hoàng Ức An xoay mấy vòng  ngã  bệt xuống đất, mắt nổ đom đóm, một lúc lâu vẫn  lấy   tiêu cự.
 
Hoàng Ức An trong lòng khổ  tả xiết, rõ ràng là một cô gái nhỏ,   khỏe thế  ?
 
Nạp Lan Nhĩ Nhược   hai lời, lao đến c.h.é.m “Mạc Tử Ngang”.
 
“Ta mặc kệ ngươi là cái thá gì, c.h.é.m c.h.ế.t ngươi là .”
 
Cô hai tay nắm chặt kim quang, nhắm  “Mạc Tử Ngang” mà loảng xoảng choảng choảng c.h.é.m một trận,  c.h.é.m  : “Chém dưa hấu, c.h.é.m chuối, c.h.é.m quýt…”
 
Chém hoa quả là trò chơi Nạp Lan Nhĩ Nhược mới học , hiện tại vẫn đang trong giai đoạn mê mẩn.
 
Hoàng Ức An c.h.ế.t lặng  cô c.h.é.m “Mạc Tử Ngang” thành vô  mảnh vụn, lặng lẽ lùi m.ô.n.g về phía .
 
“Nạp… Nạp Lan cô nương,  c.h.é.m thành mảnh vụn cả ,  là… chúng  mau chạy thôi!”
 
Đáng sợ quá!
 
Rõ ràng trông như một cô nương yếu đuối mỏng manh,  c.h.é.m   giống như một mụ  xoa thế ?
 
 là  thể trông mặt mà bắt hình dong!
 
Hoàng Ức An vội vàng bò dậy từ  đất,   tư thế chuẩn  chạy trốn.
 
Nạp Lan Nhĩ Nhược vẫn  c.h.é.m  ghiền, bực bội thu tay , “Đi thôi,  tìm Nhiên Nhiên nhỏ.”
 
“Các ngươi định  ?”
 
“Mạc Tử Ngang” ở phía   một  nữa  dậy, Nạp Lan Nhĩ Nhược  đầu  thì thấy một cơ thể   đầu.
 
Cô hả hê  quanh, “Ủa, đầu của ngươi  ,  ghép   ?”
 
Mê Truyện Dịch
“Ngươi đang tìm  ?”
 
Một cái đầu tròn vo,  đỉnh mọc đầy lá cây từ trong sương mù dày đặc nhảy tưng tưng . Vì cơ thể quá cao, cái đầu  lên , nên nó sốt ruột nhảy tưng tưng  chân.
 
“Mau nhặt  lên.”