Nói xong, cô  chằm chằm  Lộ Minh,  bỏ qua bất kỳ biểu cảm nhỏ nào của .
 
“Ừm.” Lộ Minh gật đầu, giọng điệu nghiêm túc, “ thật sự    hại nó, hy vọng nó  thể sớm  đầu thai, đừng  cô hồn dã quỷ nữa.”
 
Tô Nhiên lặng lẽ  , câu   của Lộ Minh   giống như đang  dối.
 
“Xem   cũng hối hận vì  g.i.ế.c nó ?” Tô Nhiên đột ngột hỏi.
 
Ánh mắt Lộ Minh tối sầm ,  thở dài, thuận theo lời Tô Nhiên gật đầu: “Phải,   sớm hối hận , tiếc là  quá muộn.”
 
Trong phút chốc, cả phòng livestream trở nên im lặng lạ thường.
 
Tiểu Hàn  thể tin nổi  Lộ Minh.
 
“Sao ,     thế?” Lộ Minh khó hiểu bắt gặp ánh mắt của Tiểu Hàn.
 
Ngay  đó,  nhận     gì,  một thoáng hoảng hốt,  ngược  trở nên bình tĩnh.
 
“Haiz,   nghĩ   ?”
 
Lộ Minh bình thản : “Câu   là lời thoại trong bộ phim  của , vì thấy  khí bây giờ khá giống nên  buột miệng   thôi.”
 
Rồi    xin  Tô Nhiên: “Xin  nhé, đại sư, bệnh nghề nghiệp của chúng   mà, quen cả ngày học thuộc lời thoại, tưởng tượng tình tiết,    còn tưởng   bệnh thần kinh.”
Mê Truyện Dịch
 
Lộ Minh  , Tiểu Hàn liền hiểu , gật đầu, sắc mặt trở  bình thường.
 
 là Lộ Minh thỉnh thoảng  tự lẩm bẩm lời thoại thật.
 
“Không .”
 
Tô Nhiên  đầy ẩn ý: “Nếu     g.i.ế.c ,  lẽ con quỷ   tìm nhầm  báo thù. Vậy ,  sẽ  chuyện với nó, chỉ cần    hung thủ,  đảm bảo nó sẽ  đến tìm  nữa,  thấy thế nào?”
 
Lộ Minh  kịp  gì, Tiểu Hàn  vội gật đầu: “Vậy thì  quá , cảm ơn đại sư Tô!”
 
Tiểu Hàn vui mừng  mặt, nhưng sắc mặt Lộ Minh   chút kỳ lạ. Anh cau mày : “Đại sư,  thể đưa nó  đầu thai  ?”
 
“Không ,   còn  việc  ,   thể ép   rời .” Tô Nhiên lắc đầu từ chối.
 
Tiểu Hàn  để tâm, kéo tay áo Lộ Minh: “Anh Lộ, chỉ cần   đến tìm  thì   tìm ai báo thù cứ tìm, chúng   cần quan tâm.”
 
Lộ Minh chỉ đành bất đắc dĩ gật đầu. Lúc Tiểu Hàn ngắt kết nối,   còn    thôi,  Tô Nhiên với vẻ mặt rối rắm.
 
Tô Nhiên trông thấy nhưng vờ như  thấy, chẳng  chẳng rằng, trực tiếp ngắt kết nối.
 
Tiểu Hàn tắt điện thoại, hỏi Lộ Minh: “Anh Lộ, cổ  còn đau ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-713.html.]
 
Cậu   hỏi, Lộ Minh mới để ý hình như cổ   còn đau nữa.
 
Trước   nào cũng đau suốt cả ngày, bây giờ mới qua nửa ngày  hết đau , lẽ nào  thật sự  Tô Nhiên khuyên  ?
 
Lộ Minh thầm nghĩ, cử động cổ một chút,  vẫy tay với Tiểu Hàn: “Anh   ,    việc . À,  qua tiệm cơm bên cạnh gọi giúp  mấy món,   đói .”
“Được, em  ngay.” Tiểu Hàn đáp một tiếng  xoay   ngoài.
 
Lộ Minh tiếp tục tẩy trang.
 
Đột nhiên,  cảm thấy  lưng lạnh lẽo đến rợn ,  cổ dường như  thứ gì đó đang thổi khí .
 
Lộ Minh tưởng Tiểu Hàn đang đùa với , tức giận  đầu  định mắng  , nhưng   ,   sợ đến sững .
 
“Đỗ, Đỗ Nhạc?!”
 
Trước mặt  là một  đàn ông, cổ gục hẳn sang một bên, miệng  ngừng trào m.á.u  ngoài.
 
Đỗ Nhạc dường như   gì đó, nhưng   mở miệng, m.á.u  ừng ực trào .
 
“Quỷ, quỷ a!!”
 
Lộ Minh sợ hãi hét lớn, run rẩy lấy điện thoại , liên tục gửi yêu cầu gọi video cho Tô Nhiên.
 
Video  kết nối, Lộ Minh suýt nữa thì bật : “Đại sư, cứu mạng,  quỷ!”
 
Tô Nhiên  thờ ơ: “Đừng sợ,    với   , bảo    tìm hung thủ thật sự báo thù. Anh   g.i.ế.c  ,  cần  sợ.”
 
“Không ,  là quỷ đó,  sẽ g.i.ế.c  mất!” Lộ Minh hoảng sợ la lớn, “Đại sư, cô mau bắt  , mau lên, mau lên!”
 
“Cậu  còn  báo thù,   thể bắt    .” Tô Nhiên lắc đầu từ chối.
 
Đỗ Nhạc nghiêng đầu, tiến về phía Lộ Minh hai bước, vươn hai tay  bóp chặt lấy cổ : “Lộ Minh, trả mạng cho !”
 
“Cứu mạng, đại sư cứu mạng a!” Lộ Minh sợ hãi hét lên thất thanh.
 
Tô Nhiên vẫn  với giọng điệu  nhanh  chậm: “Đừng sợ,   sẽ   hại  .”
 
Trong cơn nguy cấp, Lộ Minh  thể diễn tiếp  nữa, trực tiếp văng tục: “Mẹ nó chứ,  bóp cổ   mà còn bảo   hại !”
 
Tô Nhiên khẽ nhếch môi,   gì, chỉ lặng lẽ  .
 
Lộ Minh  Đỗ Nhạc bóp đến khó thở, mấu chốt là Đỗ Nhạc còn   mặt   chuyện  ngừng,  cứ mở miệng là m.á.u  phun  như vòi nước.
 
Lộ Minh  hiểu một câu nào, còn  phun đầy m.á.u lên mặt, sợ đến tè cả  quần.