Livestream Thông Địa Phủ, Thượng Tiên Nổi Tiếng Trở Thành Bạch Nguyệt Quang - Chương 189: Livestream Địa Phủ (3)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-14 14:20:20
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế là cô ngập ngừng một chút hỏi: “ thể theo xem ?”

Âm sai liếc cô từ đầu đến chân, ánh mắt chút tò mò, hiểu tại hứng thú với cây cầu Nại Hà và Mạnh Bà như .

nhanh, ánh mắt vô tình lướt qua một góc tối phía Lương An Vãn.

Ở đó, một đàn ông cao lớn, dáng thẳng tắp đang lặng trong bóng tối. Khuôn mặt tuấn tú của ẩn giấu trong bóng đen, rõ biểu cảm.

Âm sai thấy nửa khuôn mặt hiện của Phong Yến, trong mắt lập tức lộ vẻ sững sờ.

Một luồng áp lực đáng sợ như hổ dữ xổng chuồng ập thẳng về phía .

Đôi chân mềm nhũn, suýt nữa quỳ rạp xuống đất. Vốn chẳng còn chút huyết sắc nào, gương mặt càng trắng bệch, run rẩy co rúm trong làn âm khí dày đặc.

Phong Yến chỉ liếc mắt một cái sang Lương An Vãn, giọng điềm nhiên:

“Có thể . Ở địa phủ, cô quyền hạn cao nhất, cũng .”

Lương An Vãn nhớ đến mối quan hệ hợp tác giữa cô và Phong Đô Đại Đế, vô thức cho rằng đây là quyền lợi sắp đặt từ .

Nghe , cô giao Lâm Nhược Tài cho âm sai nữa, mà sang hỏi Phong Yến: “Anh đường chứ?”

Phong Yến cúi đầu khẽ : “Biết chứ, đưa cô .”

Đợi đến khi bóng dáng ba họ khuất hẳn khỏi tầm mắt, âm sai mới run rẩy vị trí.

Một âm sai khác bay đến gần, nghi ngờ hỏi: “Ngươi thế? Mặt trắng như giấy, đừng là hồn phách mới đến vấn đề nha?”

Âm sai lắc đầu, cắn nhẹ đầu lưỡi để trấn tĩnh : “Không vong hồn vấn đề, mà là đưa vong hồn đến!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livestream-thong-dia-phu-thuong-tien-noi-tieng-tro-thanh-bach-nguyet-quang/chuong-189-livestream-dia-phu-3.html.]

“? Ý là gì cơ?”

“Ngươi nhận đàn ông đó là...”

...

“Sau đường Hoàng Tuyền là sông Vong Xuyên, cầu Nại Hà và đài Vọng Hương. Mạnh Bà đặt quầy ngay cạnh đài Vọng Hương...” – Phong Yến chậm rãi giải thích, mô tả còn chi tiết hơn cả những gì Lương An Vãn từng trong cổ thư.

Hắn Lâm Nhược Tài, ánh mắt sâu thẳm như hàm ý, chậm rãi :

“Lúc qua cầu Nại Hà thì cẩn thận, nếu may rơi xuống sông Vong Xuyên, sẽ lập tức quên hết chuyện kiếp , chịu đựng cực hình, trở thành cô hồn dã quỷ, vĩnh viễn thể chuyển sinh.”

Lâm Nhược Tài mà run như cầy sấy, cúi đầu thấp hơn, dán mắt xuống đường, cố xung quanh.

Lương An Vãn đến gần cầu Nại Hà, ánh mắt dừng nơi dòng sông Vong Xuyên.

Khác xa hình ảnh đẽ thường thấy trong phim ảnh, nước sông ở đây màu đỏ tươi như máu, đặc sệt và thỉnh thoảng nổi bọt “bục bục”, nước còn thấp thoáng bóng đen đáng sợ trôi qua.

Chưa gần, một mùi tanh hôi kỳ quái xộc thẳng mũi.

Lâm Nhược Tài đưa mắt , thấy vô thủy quỷ đang vùng vẫy trong dòng nước. Hầu hết thể của chúng chìm sông, chỉ còn phần đầu và cổ nổi lên mặt nước.

Chúng giơ những cánh tay khô héo trắng bệch lên trời, tuyệt vọng vẫy gọi, như đang cầu xin cứu thoát khỏi dòng Vong Xuyên.

Một thủy quỷ vì ngâm quá lâu nên cơ thể mục nát, mặt mũi dữ tợn kinh hoàng.

Lâm Nhược Tài chỉ một cái liền vội , sợ đến mức kéo chặt xích hồn, cầu khẩn: “Đại nhân, nếu chút nữa cẩn thận trượt chân... ngài thể kéo lên ?”

Thấy bộ dạng sợ hãi quá mức của , Lương An Vãn khẽ gật đầu đồng ý.

Loading...