Livetream Địa Phủ Thành Bạch Nguyệt Quang - Chương 201

Cập nhật lúc: 2025-06-10 14:45:19
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh thở dài hỏi câu hỏi : “chủ phòng, cũng mượn vận ?”

Dù câu hỏi hỏi nhưng thật trong lòng [Đẩy Lùi Vận Xui] câu trả lời.

Vì tình huống của quá giống với đầu tiên mà chủ phòng giúp!

Anh khỏi suy nghĩ liệu vô tình mua một vật phẩm nào đó thể lấy vận khí của con nên mới khiến gặp xui xẻo như .

Ai ngờ, Lương An Vãn lắc đầu, : “Cậu mượn vận mà là do lý do khác.”

Khi ai đó mượn vận thì vận khí của họ sẽ trở nên mờ nhạt. vận khí của [Đẩy Lùi Vận Xui] vẫn hảo, hề mờ , chỉ điều bao quanh bởi một làn khí đen mờ mờ.

Thực , mượn vận thì đúng hơn là chỉ gặp vận xui mà thôi.

Dĩ nhiên vận xui quá lớn, vượt qua giới hạn của những điều may bình thường, là chuyện tự nhiên mà thể xảy .

Lương An Vãn nghĩ một lúc hỏi: “Trong nửa năm qua gặp chuyện kỳ lạ nào ? Đừng tính những chuyện xui xẻo nhé.”

TBC

[Đẩy Lùi Vận Xui] gặp xui từ nửa năm , nếu tìm nguyên nhân bắt đầu từ lúc đó.

[Đẩy Lùi Vận Xui] mơ màng lên, gãi đầu một lúc ấp úng : “Nếu chuyện kỳ lạ thì... thật sự gặp chuyện gì lạ lùng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/livetream-dia-phu-thanh-bach-nguyet-quang/chuong-201.html.]

Cả năm nay chỉ lo công việc thành luận văn tiến sĩ, lúc nào cũng ở trong phòng thí nghiệm, duy nhất chỉ dịp Tết là về quê một chuyến.

Chợt nhớ , [Đẩy Lùi Vận Xui] vỗ đầu, : “À, đúng , Tết về quê, mơ hồ nhớ là tối giao thừa gặp một đứa trẻ kỳ lạ.”

Lương An Vãn lập tức chú ý, từ tư thế tựa lưng ghế, cô thẳng dậy, tò mò hỏi: “Đứa trẻ nào ?”

“Cậu mặc bộ đồ thú bông màu vàng, hình như là hóa trang thành một con vật gì đó nhưng lúc đó trời tối quá, làng quê đèn đường, cũng rõ là con vật gì. Cậu bé cao thế ...” [Đẩy Lùi Vận Xui] giơ tay đo, “Khi thấy , thẳng đến và hỏi rằng giống .”

[Ồ? Đứa trẻ là ai, chơi trò thật thà ?]

[Có thể là con của mấy gia đình ở thành phố về quê ăn Tết, chắc , chứ thì một đứa trẻ mặc đồ thú bông dịp Tết .]

[Đồ thú bông ? Cái bắt đầu thấy thú vị .]

Lương An Vãn nhíu mày, trong lòng nghĩ đến một điều gì đó.

Cô mím môi, tiếp tục hỏi: “Vậy trả lời thế nào?”

“Cậu bé tuy thấp nhưng trông khá ngoan, chỉ là hôm đó uống nhiều rượu, đầu óc choáng váng, nghĩ chỉ đùa thôi nên chỉ cúi xuống xoa đầu , hỏi là con của nhà ai, mua đồ ở , cái đuôi phía động.”

[Đẩy Lùi Vận Xui] vẻ mặt khó xử, tiếp: “Cậu bé lắc đầu, bảo là sống ở núi gần làng, đồ mua mà là tự mặc, đuôi là tự nhiên động. Sau đó hỏi giống . Nghe thấy thấy , vì núi đó chẳng ở, là thú hoang! sợ quá, vội chạy về nhà.”

“Sáng hôm hỏi thử, cả làng chẳng ai đứa trẻ như thế. càng nghĩ càng thấy gì đó đúng, lẽ gặp thứ gì đó sạch sẽ nên Tết qua xong trường học.”

Loading...