Lời Trẫm Nói, Chống Cự Vô Ích - Chương 23

Cập nhật lúc: 2025-02-05 12:57:02
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một năm mới quen Phượng Triêu Văn trong rừng bích đào ở Đại Trần Cung, ngày hôm chơi đùa với Tiểu Hoàng ở Đông cung, liền nhận thánh chỉ của hoàng đế bệ hạ.

Chủ ý của thánh chỉ chính là, thái tử điện hạ Đại Tề đường xa mà đến, xét thấy Đông cung thái tử thể khỏe, cần vài quan viên tuổi trẻ cùng dạo thành, kẻ hèn may mắn trúng tuyển.

Lúc quỳ rạp mặt đất Đông cung tiếp chỉ, lo sợ thôi.

Đợi lúc dụ Tiểu Hoàng lời, nằng nặc đòi cùng xuất cung, thở hồng hộc chạy đến dịch quán, thấy thiếu niên ôn nhuận đang đối diện Phượng Triêu Văn, uống , lập tức sợ lời.

Nguyên lai quan viên tuổi trẻ trúng tuyển, chỉ cùng Yến Bình.

Nếu như ngày thường, tất nhiên hoan hô tung tăng như chim sẻ. Chỉ tiếc một cái ánh mắt hứng thú của thái tử điện hạ Đại Tề quét tới, nhiệt tình của trong nháy mắt tắt ngóm.

Thái tử điện hạ Đại Tề mỉm , phong độ ngời ngời: “Nghe trong Đại Trần Cung thiếu niên song kiệt, đều là con quan trong triều, tuấn tú lịch sự, Bổn cung ngưỡng mộ lâu, lúc mới cố ý mời nhị vị đến bạn, nhị vị ngại Phượng mỗ mạo chứ?”

Lời thật thật giả giả cho nghiến răng nghiến lợi.

Ta cực kỳ hoài nghi thấy cùng với Yến Bình lôi lôi kéo kéo, mới hai tụ cùng một chỗ xem náo nhiệt.

Yến Bình rõ tình hình, cực kỳ khách khí: “Thái tử điện hạ quá! Có thể bạn thái tử điện hạ dạo trong Hoàng Thành, là vinh hạnh của Yến Bình !”

Ta trong lòng lệ rơi thành sông... Hắn bao giờ từng khách khí ôn nhu đối với như . Luôn “Cút ngay”, “Buông tay”, hoặc là, cái gì cũng , trực tiếp một cước đạp xuống sông...

đối với loại thương thầm thành si như , giờ phút cũng nhịn tán thưởng một tiếng: mà xem, Yến lang chẳng những tuấn tú lịch sự, ngay cả loại sự tình cõng rắn cắn gà nhà đều xinh cực kỳ!

Tuy lý trí, nên mù quáng theo Yến Bình, nho nhã lễ độ đối thái tử điện hạ Đại Tề, mà nên bảo trì cảnh giác xứng đáng đối với , nhưng hiện thực chút khó khăn.

Phượng Triêu Văn kế thừa tuấn mỹ cao quý của vương thất Đại Tề, ăn thú vị, kiến thức uyên bác, vượt xa ấn tượng vốn của đối vương thất. Trò chuyện vui vẻ với Yến Bình, quả thực thực hiện câu “Vừa gặp như ”.

Yến Bình dùng thời gi­an vài ngày, mang theo Phượng Triêu Văn dạo mấy bốn phía Hoàng Thành, tận tình thể hiện cảnh tượng kinh tế phồn vinh, dân sinh định, bách tính an cư lạc nghiệp hoà thuận vui vẻ ở quốc gia của với thái tử nước khác.

Kỳ thật cũng từng theo phụ qua thôn trang ngoài tám trăm dặm, chỉ vì hành quân ngang qua, chỗ đó bụng ăn no, áo đủ che , cách biệt một trời với dân chúng Hoàng Thành.

Đối với Yến Bình càng ngày càng thủ đoạn thành thạo học xong vẻ quan, vài phần rầu rĩ vui. Như cũng giống như một tấm lụa trắng nhất dính vài vết mực, xác thực quá lịch sự, khiến từng hoài nghi đây là thiếu niên kiêu ngạo mà mê luyến đấy ?

nhanh, lặng lẽ động viên cho , một ít vết mực chướng mắt quan trọng a, sẽ một ngày dựa trí tuệ nhân hậu của , tất nhiên giặt đến trắng bóng cho .

Huống hồ, Yến Bình chung với Phượng Triêu Văn tự nhiên cũng chỗ càng thêm hấp dẫn , tiêu mất những rầu rĩ vui .

Tỷ như mấy ngày nay ba chúng ngắm cảnh ăn cơm chung, khởi điểm bất quá là tùy ý gắp khối bánh hoa mai thái tử điện hạ Đại Tề —— thuần túy là thói quen ngày thường chiếu cố Tiểu Hoàng —— thuận tay gắp khối bánh hoa mai cho Yến Bình...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/loi-tram-noi-chong-cu-vo-ich/chuong-23.html.]

Bánh hoa mai đến trong đĩa Yến Bình, liền choáng váng.

... Sao thể phạm sai lầm lớn như ?

Nếu ném bánh hoa mai tới đĩa của mặt Phượng Triêu Văn, xem như lễ phép. Ngộ nhỡ trực tiếp ném tới mặt ...

Nghĩ đến mặt dính bột phấn của bánh còn với thái tử điện hạ Đại Tề, đều cứng ngắc .

... , khi chờ thật lâu thật lâu, kỳ thật chỉ là một lát, cảm giác mặt nóng lên bất kỳ chỗ khác biệt, bất an cả gan ngẩng đầu đĩa mặt Yến Bình.

Trống !

Bánh hoa mai trong đĩa cánh mà bay.

Ta ngốc nghếch cả gan ngẩng đầu mặt của , mặt mảy may vui, khóe môi dính một chút bột phấn bánh hoa mai, đang nhanh chậm cầm khăn trắng lau.

... Hắn rõ ràng... Hắn rõ ràng ăn bánh hoa mai gắp.

Một khắc trong nội tâm của cuồng ca như nước thủy triều, hân hoan vui sướng nên lời, ngay cả thái tử điện hạ Đại Tề vẫn bên cạnh chằm chằm đều quên, chỉ ngây ngốc chằm chằm Yến Bình.

Thẳng đến kinh ngạc xoay đầu , ấm giọng : “An tiểu tướng quân, mặt Yến Bình chỗ dơ ?”

Ta lắc đầu, vội vàng cúi đầu, chỉ cảm thấy trong hốc mắt nước ngừng ngưng tụ, sợ giờ khắc mềm giọng chỉ là ngắn ngủi, sợ một khắc là lời độc ác...

Ước chừng thích một , tổng nhịn đóa hoa trong bụi rậm, dù là thấy, hoặc là, tùy ý nhấc chân chà đạp, nhưng mong nở cho đó ngắm , là chuyện chẳng bao giờ đổi.

Hai ngày đó, cuối cùng cũng thể lựa chọn những món ăn phù hợp với Yến Bình mà gắp cho .

Đương nhiên, chiếc đũa đầu tiên luôn gắp cho thái tử điện hạ Đại Tề, đó hứng thú soi mói, vò mẻ sứt gắp cho Yến Bình.

Ta thể thuần thục nắm giữ sở thích ẩm thực của Yến Bình, mỗi đũa lầm gắp món ăn thích cho , mới đầu cũng chỉ là kinh nghi , đó điềm nhiên như nuốt những thức ăn .

Ta âm thầm đắc ý trong nội tâm: quốc yến hàng năm, âm thầm hồi lâu, trong lòng ghi tạc những món ăn mà động đũa nhiều , đầu tìm đầu bếp lãnh giáo cách .

Hoặc là, dùng tiền mua chuộc đầu bếp Yến phủ, vụng trộm hỏi thăm sở thích của tiểu lang nhà .

Yến Bình khẩu vị nhẹ.

Đây là sớm , chỉ là cơ hội cùng bàn, hài hòa ăn cơm với mà thôi.

Loading...