Lời Trẫm Nói, Chống Cự Vô Ích - Chương 27

Cập nhật lúc: 2025-02-05 12:57:09
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi thành xuất sắc nhiệm vụ giao, ngăn chặn sự do thám của Phượng Triêu Văn, cống hiến to lớn, thì Yến Bình qua sông đoạn cầu, đem một quẳng đình nghỉ chân ngoài thành, đầu ngựa trở về thành.

Ta cảm giác kỹ thuật qua sông đoạn cầu của quá , thực hiện thuần thục, từ chiến hữu mật hài hòa sóng vai chuyển tiếp đột ngột biến thành kẻ thù đối đầu, gặp lạ, khơi dậy u oán mấy năm nay trong lòng , tức sùi bọt mép, phóng ngựa đuổi theo, ở đường lớn Chu Tước phồn hoa nhất kinh thành khinh bạc .

Không hề điều tra rõ ràng đối với độ mềm mại của môi và độ phù hợp của hai lúc ,nên ngay lập tức nhận mức độ kích động, sự tê dại tay chân và tâm hồn triệt để... À, tạm thời giữ bí mật! Chuyện lúc đó lực ảnh hưởng thật lớn, đối các thiếu nam thiếu nữ về đều noi theo phương pháp của bản , bất ngờ ở xã hội khiến cho mức độ chú ý rộng khắp, lực phá hoại lớn, lúc trịnh trọng xin !

Bởi vì việc do đầu óc phát sốt, ý thức rõ mà tạo thành, thời cơ đúng, đúng gặp gỡ chúng đại thần tan triều về nhà, vì việc nhiều tiền bối tại chỗ quan sát cặn kẽ, ngay tiếp theo cha cũng “Ngẫu nhiên gặp”, “Vô ý phá vỡ”.

Cha mặc dù bao che khuyết điểm, cứu lửa giận của Yến Bình, về đến nhà mạnh mẽ hung hăng sửa trị một phen.

Trong lúc ở nhà tĩnh dưỡng, chuyện Yến tiểu lang An tiểu lang cường hôn truyền xôn xao khắp Đại Trần, nghiêm trọng ảnh hưởng tới đường hôn nhân sáng ngời của hai chúng . Phàm là tiểu thư danh môn khuê các gả nhà quan, tên hai chúng đều hận thể phun nước bọt lên mặt tỏ vẻ ghét bỏ.

Ta đối với việc chó ngáp ruồi phá hủy danh dự của Yến Bình thật là đắc chí, thậm chí quên mất cha hung dữ với và cả thương tổn trong lòng.

Cuối cùng, cả Yến Dục bá bá cũng chặn cha đường hạ triều đòi hỏi giải thích.

Ta nghĩ, chuyện nghiêm trọng.

Tuy nhiên, cha từ đến nay từng thất vọng, theo miêu tả sinh động của tuỳ tùng An Thanh chứng kiến, cơ bản tình hình xử lí trở về như ban đầu.

Lúc , cha hướng về phía Yến bá bá đang hạch hỏi mà , há miệng liền kêu một tiếng gia, thiếu chút nữa Yến bá bá sợ tới mức ngã sấp. Lại đang tại mặt các vị đồng liêu , nếu Yến Tướng quân khuyển tử gánh trách nhiệm về tiểu tướng quân, mấy ngày nữa tất nhiên chuẩn sính lễ, trịnh trọng đến cầu hôn.

Lúc Yến bá bá thiếu chút nữa tức giận đến bất tỉnh.

Ta thật cảm thấy lo cho cuộc sống hôn nhân của .

Nghe một đại sát thủ khác cho hôn nhân vợ chồng hài hòa chính là khó thể xử lý hài hoà quan hệ của cha hai bên...

An Thanh bổ sung , cha thắng, mặt cũng thấy bao nhiêu cao hứng.

Chỉ một lát , lĩnh hội sâu sắc với trình độ sung sướng của cha .

Cha trở về, mặt tím ngắt, đánh thêm mấy gậy lên vết thương cũ của từ mấy ngày , khiến cho ngây giường nửa tháng...

Ta nghĩ cha chắc là đau lòng việc sẽ đưa sính lễ ngoài, cho nên thẹn quá hoá giận.

Ta cho ông đau lòng, ông khiến cho đau thịt, thật hợp lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/loi-tram-noi-chong-cu-vo-ich/chuong-27.html.]

Về mỗi nghĩ đến hình ảnh cha tức giận đến cái trán nổi lên gân xanh, giơ gậy gộc hung hăng sửa trị , luôn nhịn . Tinh thần ông lão nhà thật là ! Ngay cả đánh cũng hung ác cực kỳ!

Nghĩ như , bất giác tiếng. Sau lưng lập tức châm chọc : “Chẳng lẽ hôm nay đánh đến choáng váng, vẫn còn ?” Là Phượng Triêu Văn.

Ta xoay sang chỗ khác, mới phát hiện chỉ mặc một bộ quần áo trong vàng sáng, lộ nửa lồng n.g.ự.c tinh tráng xoã tóc ở bên cạnh .

Ta chọc chọc lồng n.g.ự.c , cảm giác đụng tay luôn cứng rắn, cảm thán một tiếng: “Nhớ tới sáu năm ngươi rời Đại Trần, cha đánh xuống giường , nửa đêm mỗi ngày chạy đến trong phòng , còn tưởng rằng đang ngủ, chính là c.h.ế.t cũng chịu với một câu dễ . Ông lão tay thật là độc ác!”

Ánh mắt Phượng Triêu Văn thâm trầm, : “An lão tướng quân là quang minh hào sảng phân rõ trái.” Kéo dài điệu ngạc nhiên : “Ngươi chuyện gì khiến ngài nổi giận?”

Ta kiên quyết lắc đầu: “Không nhớ rõ, chỉ nhớ rõ ông đánh!” Có một việc, thể mở miệng?

Phượng Triêu Văn nhéo cái mũi của , nặng nề hừ lạnh một tiếng: “Muốn trẫm nhắc nhở ngươi một tiếng ? An tiểu lang, dám ở đường cái Chu Tước cường hôn Yến Bình, nên bội phục ngươi dũng cảm nhạo ngươi ngu xuẩn?”

Ta cứng cổ giải thích: “Bệ hạ bố trí đầy mật thám tại Đại Trần, là nên khen bệ hạ minh là khinh bỉ bệ hạ nham hiểm?”

Dưới ánh mắt lạnh như băng của , tỉnh ngộ, hôm nay Đại Trần còn tồn tại, thông thường kẻ nắm quyền luôn che giấu những việc mờ ám , vội vàng ha ha gượng: “Bệ hạ tai mắt linh thông, ngay cả một chút việc nhỏ xảy ở đế đô Đại Trần cũng rõ ràng, trách thể chấp chưởng gi­ang sơn như hoạ .”

Hắn gõ nhẹ đầu một cái: “Ngươi ngọt!” Khóe môi cong, hiển nhiên vì đây tâng bốc nên sung sướng.

Ta tổng kết thành quả chiến đấu, một cái kết luận: Phượng Triêu Văn là con lừa thuận theo, dắt , đánh thì giật lùi, đến gần còn đá. Chỉ thuận theo sờ lông, càng sờ càng vui vẻ.

Lần tại trong cung thái hậu thương, vui mừng nhất chính là phúc lợi đãi ngộ vô cùng đề cao, món ăn mỗi ngày đa dạng ngừng đổi mới, đánh vỡ phong cách tiết kiệm như một của hoàng đế bệ hạ, càng thoả mãn chính là, hoàng đế bệ hạ chính miệng hứa hẹn, thể tùy thời gọi món ăn, thật thỏa mãn miệng và bụng của .

Ngay cả Điền Bỉnh Thanh cũng , ngự thiện phòng từ hoàng đế bệ hạ nhập chủ hoàng cung, ăn uống tương đối tuỳ tiện, các đại đầu bếp một bản lĩnh mà chỗ thi triển, trong nội tâm cực kỳ u oán. Thái hậu lão nhân gia tin dưỡng lão theo con, niệm Phật, dùng thức ăn chay là chính. Chỉ khổ cho một đám phi tần trong nội cung, ẩm thực cũng thể vượt qua hoàng đế bệ hạ, thể hơn phần thái hậu, chỉ thể âm thầm bất mãn thôi.

Hai ngày ẩm thực Trọng Hoa điện đổi đa dạng hơn, nhóm đầu bếp xuất bản lĩnh, hận thể diễn luyện một phen các kiểu kỹ năng.

Vì thế, khi Phượng Triêu Văn hạ triều, đặc biệt đặc biệt hướng biểu đạt lòng ơn sâu sắc.

Hắn vui vẻ, khách khí, đoạt lấy chân giò nướng mật đang gặm, hung hăng gặm một cái, thật xu thế sói hổ.

Ta đoạt lấy cái còn , đau lòng “Ngao ngô” một tiếng, tiến chỗ sâu trong giường rồng chịu .

Nghe chân giò nướng do mười tám hương liệu và bốn mươi sáu loại mật ong chế mà thành, hương mềm vụn, từ chính là yêu nhất. Hôm nay món ăn chính là tử truyền của Hoàng ngự trù năm đó, bản lĩnh chân truyền từ sư phụ, mỗi chỉ vẹn vẹn một cái, mới gặm nửa cái.

Phượng Triêu Văn miệng lớn cắn xuống, liền thiếu gặm ba cái.

Thật sự là đau lòng!

Loading...