Lời Trẫm Nói, Chống Cự Vô Ích - Chương 32

Cập nhật lúc: 2025-02-06 12:11:11
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta dùng sức vỗ vỗ đầu của , cảm thấy khẳng định tỉnh ngủ, bằng giữa ban ngày mơ kinh hãi như .

Giâc mộng quá đáng sợ , nghĩ đến bộ dạng cha hung ác cầm then gỗ trong tay chờ đợi. Ông rống : “Dám lôi kéo quen với Yến gia, ông đây đánh c.h.ế.t ngươi nghịch tử !” Cho nên về mỗi đến họ Yến , đều cảm thấy thịt nhức nhối.

“Đây là mộng đây là mộng, ngủ...” Ta xoay trở về, nhưng vạt áo long bào Yến Bình níu lấy tha.

Hắn tiếp: “Tiểu Dật, ngày đó tìm nàng, thật sự cao hứng... Ta quan tâm nàng là nam tử, chỉ ở bên cạnh... về rõ là nữ tử... Trong nội tâm của chỉ một ý nghĩ... Đó là hướng bệ hạ thỉnh cầu đặc xá ngươi, sẽ cưới nàng... Ta cưới nàng...”

Ta cảm giác trong lòng cái gì đóng băng dần dần đập vỡ vụn, luôn chờ đợi quá lâu mới thể sinh cảm giác mệt mỏi. Ta ngay cả cảm giác mệt mỏi cũng , quá mức trống rỗng, ngay cả tri giác đều mất , như một cái xác hồn.

Ta hồi tưởng quá khứ, quá khứ chỉ là một cái bóng mơ hồ, ngẫu nhiên nửa đêm tỉnh mộng, đều khiến cho lưng ẩm ướt mồ hôi, cho nên dốc hết khả năng quên , sức về , hề đầu quanh nữa. Ta yên sinh sống, theo mong đợi của cha đối với , bình an sống sót.

Ta , xoay , vỗ vỗ vai Yến Bình: “Yến Tướng quân, đa tạ nâng đỡ, mời ngài trở về !”

Hắn : “Tiểu Dật, việc quá khứ, nàng vẫn chịu tha thứ ? Ta tổn thương nàng sâu đậm, chỉ cầu nàng thể đáp ứng việc hôn nhân , đến già vẫn sẽ thương ngươi yêu nàng, sẽ tổn thương nàng.”

Ta đau đầu, xoa xoa thái dương, cảm thấy hồ đồ, Yến Bình cũng rõ ràng thế .

“Yến Tướng quân, việc , đều quên, cũng nhớ . Chỉ trông mong ngươi cũng mau nhanh quên , về phần thành , cho đấy là ý kiến .”

Người , cùng với , cùng với , cái gì cũng .

Đã hận cũng yêu.

Cha, xem, hôm nay con thể bình tâm tĩnh khí mặt , ngay cả trái tim trong lồng n.g.ự.c cũng nhảy lên mảy may.

Người thể tha thứ lúc con gái ngỗ nghịch bất hiếu?

Thậm chí, còn thể thiện giữ c.h.ặ.t t.a.y của , phân trần kỹ càng: “Yến Tướng quân, đó vài ngày cả nhà Cận Thượng Thư xử trảm ngươi cũng thấy a?”

Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y , nhưng thần sắc mặt ngơ ngác: “Ta và nàng thành , quan hệ gì với Cận Thượng Thư ?”

“Đương nhiên là liên quan!”

Ta liếc khúc gỗ mục[46] mắt, âm thầm thở dài: “Một Cận Thượng Thư phạm tội, cả nhà hạ ngục chém.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/loi-tram-noi-chong-cu-vo-ich/chuong-32.html.]

Thấy vẫn rõ, chỉ rõ chút ít: “Hôm nay thích với ai, dù cho ngày nào đó hoàng đế bệ hạ Đại Tề xách c.h.é.m đầu, cũng chỉ là một mạng. Nếu như thành hôn, chồng, con, tương lai còn đời cháu, liên luỵ bên ngoài. Như !”

“Ta sợ!” Hắn đau đớn, mặt hiện nụ dịu dàng: “Ra là nàng lo lắng liên lụy , rõ nàng từng quên !”

Ta ngớ .

Nhìn xem, rút kết luận từ ?

Kỳ thực ý của là: chỉ con rùa đen ba ngàn ba vạn năm, sống thật dài thật lâu. Ngươi là hàng thần tay cầm binh quyền, còn lòng riêng với cung phi, mức độ đáng c.h.ế.t so với là tướng bên thua tù trong nội cung còn nguy hiểm hơn nhiều, đáp ứng việc hôn nhân chỉ là sợ ngươi liên lụy mà thôi!

Đây chẳng qua là một cách khiêm tốn!

Vì cái gì hiểu ý ở ngoài lời?

Tiểu Điền tại lưng liều mạng ho khan.

Ta tiện tay vỗ một cái đầu , thái giám c.h.ế.t bầm !

Hắn kéo dài giọng, chậm rãi : “Hoàng thượng giá lâm!”

Ta sợ hãi đầu , Phượng Triêu Văn âm trầm cách năm bước, ánh mắt giống như đao, sắc nhọn vô cùng, đang chằm chằm tay .

Ta cúi đầu theo, cùng với Yến Bình chuyện, tay nắm tay...

Ta cuống quít rút tay , Yến Bình giữ chặt, vẻ mặt lạnh đến đóng băng của Phượng Triêu Văn, trực giác thấy mấy yêu thích cùng Yến Bình mật như .

Ngẫm cũng , Yến Bình là hàng thần, một chút cũng tự giác của hàng thần, cấu kết với Ngọc phi nương nương, cho đầu Phượng Triêu Văn đội mũ xanh thật lớn, giờ đây dây dưa với ngay trong nội cung, rõ ràng là quá chán sống , tìm lý do cho Phượng Triêu Văn c.h.é.m đầu.

Hắn sống, còn chết.

Ta dùng sức rút tay khỏi tay Yến Bình, nịnh nọt tiến lên vấn an: “Bệ hạ ngài đây?” Thái độ so với Điền Bỉnh Thanh cũng kém nhiều lắm.

Phượng Triêu Văn một lời, nắm chặt bàn tay Yến Bình nắm, nhanh hướng đại điện.

Điền Bỉnh Thanh theo sát ở phía , ném tới đang sức đầu , ánh mắt “Tự cầu nhiều phúc”, phất phất áo choàng, tại cửa đại điện dừng bước , ở đó thần giữ cửa.

Thái giám c.h.ế.t bầm !

Loading...