Có đôi khi trong đầu của sẽ mảnh nhỏ ký ức đứt quãng hiện về, như trong tích tắc mới tỉnh , nhớ rành mạch, trận vạn quân, Phượng Triêu Văn một giáo đ.â.m về phía , giơ thương lên đỡ, lưng nện một búa nặng nề... Vì Phượng Triêu Văn kinh ngạc chằm chằm cây giáo của đánh lên đầu ...
Trước khi bất tỉnh đang suy nghĩ gì?
Hiện tại nghĩ tới, biểu lộ kinh ngạc đó, như thế nào cũng nên xuất hiện mặt Phượng Triêu Văn a!
Hai quân giao chiến, nếu đánh trúng tướng quân đối phương mà kinh ngạc, nếu như g.i.ế.c tướng quân đối phương, là tự sát để tạ tội?
Đương nhiên Phượng Triêu Văn cũng tự sát tạ tội, lúc lập tức rơi xuống, thiếu chút nữa loạn quân đạp thành bùn, từng nghĩ, ngã trong n.g.ự.c một cái khôi giáp cứng rắn... Khôi giáp Phượng Triêu Văn đập đến răng của , ngậm miệng đầy m.á.u tanh, phun một bún m.á.u thật to...
Ta ôm đầu ở giường, bên cạnh thể ấm áp mà quen thuộc của nam nhân dựa tới, lẽ là ban đêm, ngay cả thanh âm cũng ôn nhu đến kỳ lạ: “Tiểu Dật, đầu ngươi đau?”
“Ta mộng thấy ngươi một giáo đánh xuống ngựa, đó đem bắt tù binh.”
Kỳ thật chuyện về sức tránh nhớ tới, ngẫu nhiên cũng sẽ quên. Sự việc cho từ đó về còn rõ Phượng Triêu Văn, là xem như kẻ thù bằng hữu để mà đối đãi?
Ta cũng việc đôi khi theo cách thức gì, bộ do công lao của vết thương đầu. Tuy từng đem óc quăng , nhưng ngẫu nhiên sẽ phạm tật hồ đồ .
Một đôi cánh tay cứng rắn vòng lên, ôm chặt trong ngực, thanh âm trầm thấp lưng, quả thực như đang phàn nàn: “Ngươi tiểu ngu ngốc, nghĩ đến ngươi tránh , chỉ dùng năm thành lực.”
... Cho nên về Phượng Triêu Văn bắt tù binh, tại quân doanh Đại Tề dưỡng thương nửa năm.
Hôm nay chắc là do hành động cầu của Yến Bình dọa , lúc chỉ cảm thấy trong lòng tảng đá đè ép, từ trong mộng bừng tỉnh, giờ phút tỉnh táo, bộ đều nhớ .
…
Ba năm đây, tiên đế mất, để cục diện rối rắm cho Tiểu Hoàng.
Tiên đế vội vàng, cũng định nhiếp chính vương, vì mâu thuẫn của cha và Yến bá bá đến tình trạng gay cấn. Hai đều lôi kéo một phe triều thần, tranh giành vị trí nhiếp chính vương .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/loi-tram-noi-chong-cu-vo-ich/chuong-34.html.]
Ta từng khuyên cha : ngài con trai, cho dù trở thành nhiếp chính vương, cũng truyền nhân, nhúng tay gì?
Lúc cha ha hả dùng sức vỗ một cái đầu : tiểu tử ngươi cái gì?
Ta rõ ràng là nữ, tự lừa dối nuôi như con trai, còn dốc hết sức lực bồi dưỡng thành nối nghiệp nhất đại quyền thần... Ta thật lo lắng cho vận mệnh tương lai Đại Trần Quốc!
Tiểu Hoàng là một kẻ ngốc, hơn nữa là quyền thần gà mờ, mười năm, chỉ sợ Đại Trần sẽ Đại Tề thu phục.
Khi đó tính toán sai lầm về sức chiến đấu của Đại Tề, đối với tiền đồ vẫn tương đối lạc quan.
Kết quả cuối cùng cha thắng, bảo tọa nhiếp chính vương, hai , vạn .
Tiểu Hoàng hoàng hậu, còn nhỏ tuổi, một vị khác là thái hậu, Tiểu Hoàng.
Nói về thái hậu nương nương, đó là một vị lợi hại, cả ngày đến mặt mũi hiền lành, chuyện thật sự dám cho tùy tiện gật đầu. Thời điểm tiên đế bệnh tật, các vương tử trong hậu cung chỉ trừ Tiểu Hoàng, còn đều xảy ngoài ý ...
Ta vụng trộm hỏi cha , tiên đế cũng là do thái hậu “Ngoài ý ” ?
Cha trừng , nặng nề gõ một cái đầu : “Không cho phép mò, từ nay về việc gì đừng chạy đến cung thái hậu!”
Sau khi ông lên nhiếp chính vương, đặc biệt bận rộn, khó bớt thời giờ nổi giận đối với . Ta cảm thấy, kỳ thật ông làn nhiếp chính vương , ít nhất bận rộn sẽ quản chặt , hai cha con thật nhiều ngày gặp mặt một .
Ta cũng bận rộn nhiều việc.
Đoạn thời gian , Yến Bình thường thỉnh thoảng cung sách cùng Tiểu Hoàng, cư xử đối với cũng thiết. Từ khi tiên đế mất, Tiểu Hoàng liền từ Đông cung chuyển đến Trọng Hoa điện. Có đôi khi rời Trọng Hoa điện, cũng cùng theo ngoài, vẻ mặt ôn hoà trò chuyện với vài câu.
Đây là thời điểm hoà hợp nhất ba năm cưỡng gian , mừng rỡ đến đầu óc choáng váng, nghiễm nhiên phân biệt nam bắc tây đông, chỉ cảm thấy trời xanh khí mát, vạn vật vươn , đều trưởng thành .
Khi đó cảm thấy ... Tiên đế c.h.ế.t thật là !