Lời Trẫm Nói, Chống Cự Vô Ích - Chương 36

Cập nhật lúc: 2025-02-06 12:11:18
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta lấy tay áo che mắt, cam lòng, vụng trộm , đón nhận một đôi mắt hạnh mang theo chút hung hăng, khiêu khích hướng hếch cằm, thật cao ngạo.

Đây là Tần Ngọc Tranh.

Con gái của Duệ vương thể để ý trong kinh nghị luận Yến Bình và đồng tính, mà công nhiên quỳ gối tại phía phong tư nhẹ nhàng của Yến Bình, thật bất ngờ.

Tần Ngọc Tranh từ mới bắt đầu đặt mục tiêu rõ ràng, nếu nàng và ví như hai nước phân tranh, thể bội phục mưu lược cộng thêm khả năng liệu sự như thần của nàng.

Chỉ sợ thái hậu trong cung cũng chẳng so với nàng trong vấn đề tranh giành nam nhân.

Thái hậu trong nội cung cả đời chỉ đánh với nữ nhân, còn Tần Ngọc Tranh tay bất phàm, chẳng thèm ngó tới những nữ nhân chung quanh Yến Bình, chỉ quyết định chủ ý chống đối với , hề khó khăn bước qua chướng ngại tâm lý, cùng một nam nhân đoạt một nam nhân khác, (tuy là nam nhân giả) quá trình thể so với kịch hát, lắm chương nhiều hồi, quần chúng vây xem sức lên tiếng ủng hộ, gắng cứu vớt Yến tiểu lang ôn nhuận như ngọc về hướng tà đồ, kết quả tự nhiên là đột nhiên trở nên bốn bề thọ địch, đơn độc ai giúp, nhân thần cộng phẫn, nếu ngại là nam nhân, chắc sớm nhét lồng heo ném xuống sông.

Trong cuộc chiến tranh đoạt , phàm nơi nào cùng Yến Bình, nàng nhất định sẽ xuất hiện.

Mới đầu đối với tình huống đột phát luôn luống cuống tay chân, nhưng thời gi­an lâu, cũng thản nhiên.

Tỷ như ngày hôm đó hẹn Yến Bình ở quán kể chuyện, Đại Tề quét ngang bốn tiểu quốc phương bắc, móng sắt của Phượng Triêu Văn, nửa thiên hạ gọn trong tay.

Đối với vị Đại Tề thái tử , cùng với Yến Bình cũng coi như quen cũ, bởi lấy Phượng Triêu Văn cớ, ngụy trang hẹn Yến Bình, hiểu rõ tình hình chính trị đương thời, cũng sảng khoái đáp ứng.

Nên hai chúng cắn hạt dưa, nếm xanh Lục An, kể chuyện ở mái nhà chỉ trích đối phương mạnh mẽ, phân tích gi­ang sơn, đến chỗ cao hứng hai , ăn ý bao giờ tự nhiên mà sinh .

Quản gì tứ phương cát cứ, thiên hạ đại loạn, trong mấy chục năm nay, từ thời cha của Tiểu Hoàng, thiên hạ đại loạn, khắp nơi khói lửa, mỗi ngày đánh tới đánh lui, dân chúng Đại Trần ở chỗ bình an chỉ xem là chuyện nhảm khi rãnh rỗi, ai lo mưu sinh?

Ta mở cờ trong bụng[48], đột nhiên cửa một cao giọng : “Thưởng năm mươi lượng bạc!”

Nghe thanh âm cờ trong lòng phất càng mạnh!

Ta đầu , Tần Ngọc Tranh thản nhiên từ cửa quán , dịu dàng : “Hôm nay , nhờ vị Đại Tề thái tử , thể Yến lang nhà của vui vẻ, đến thoải mái, lúc Ngọc Tranh nhiều cảm tạ, đặc biệt thưởng năm mươi lượng bạc cho , tiền !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/loi-tram-noi-chong-cu-vo-ich/chuong-36.html.]

Quán lập tức xôn xao, khen quận chúa hào phóng, cho là đúng, chỉ vì câu “Yến lang nhà của ” của nàng mà lòng sinh hàn ý, sự hoảng sợ thất thố ngẩng đầu Yến Bình, thấy gương mặt từ đến nay ôn nhã của là vẻ mặt giận dữ, ánh mắt hướng đến Tần Ngọc Tranh mang theo roi quất.

Trong đầu sáng ngời, trong lòng khỏi vui vẻ!

Đều vuốt m.ô.n.g ngựa[49] hợp ý, nhưng hôm nay Tần Ngọc Tranh hết sức thất sách.

Yến Bình từ đến nay yêu thích g.i.ế.c thời gi­an ở quán , mấy vụng trộm lưu luyến ở đây, cũng chỉ vì xa xa , hôm nay thể công khai ở chỗ uống kể chuyện với , đang vui vẻ Tần Ngọc Tranh phá hủy, nhưng thể Yến Bình nổi lên lòng chán ghét với Ngọc Tranh quận chúa, cũng là một chuyện cực lợi.

Yến Bình nghiêm mặt lên khỏi ghế: “An Dật, chúng !”

Ta ngơ ngác , tuy lỗ tai tiếp thu đến những lời của , nhưng đại não đem lời liệt tin tức giả tạo, cự tuyệt phân tích.

Hai chữ “Chúng ”, vô luận như thế nào thể nào là lời Yến Bình với ...

Hắn tiến lên một bước cầm lấy tay áo của đem kéo quán ... Cảnh tượng còn trong ngày đó tự nhiên tuyệt hảo.

Tần Ngọc Tranh gạt tại cửa quán , tiến lui , trơ mắt xem Yến Bình kéo áo rời , cắn cắn môi, hề , thật sự mỗi nhớ tới liền chút tiếc nuối.

Hôm nay cùng với Yến Bình cưỡi ngựa về phía tây, vài hiệp cưỡi ngựa so đấu, chuyện quán sớm ném đầu.

Buổi tối trở về thành, về đến cửa nhà trong ngõ nhỏ, từ sâu trong ngõ hẻm phần phật dũng mãnh tiến vài chục ngự lâm quân, Tần Ngọc Tranh dẫn một thái giám đem ngựa của ngăn .

Tên thái giám đầu trong cung thái hậu.

Nội dung thánh chỉ đại khái chính là, mạo phạm Ngọc Tranh quận chúa, uy nhan hoàng tộc thể phạm, để ngự lâm quân bắt gi­ao do Ngọc Tranh quận chúa xử trí.

Đoàn ngự lâm quân như sói như hổ nhào tới lập tức kéo xuống.

Hậu quả vui quá hóa buồn chính là: Tần Ngọc Tranh đánh roi.

Loading...