Nguyên lai, nó vẫn mạnh khỏe.
Có : “Triệu đại ca, thằng ranh mặt trắng ngược thật bản lĩnh, mạnh hơn nhiều so với đám khoa chân múa tay .”
Triệu Dũng dương dương đắc ý: “Nếu chịu cho cùng một bàn ăn cơm với chúng ?”
Có khác bất mãn: “Thằng nhóc vung đũa quá nhanh, ăn cơm nên chú ý chút, đừng để cho một ăn sạch thịt...”
Tô Nhân lên kéo : “An Tiểu Lang mau lên mau lên, đừng chơi mặt đất, mới đánh một trận, nào mệt mỏi như ?”
Tay chân run run, c.h.ế.t sống chịu lên. Cuối cùng vẫn là Tô Nhân và Triệu Dũng kéo . Ta đem nửa cái thể cơ hồ đều tựa tại Triệu Dũng, Tô Nhân ghét bỏ trừng mắt : “Bộ dáng , còn mỗi ngày đánh với một trận?”
Ta nửa c.h.ế.t nửa sống tựa ở Triệu Dũng trở doanh, thuận tiện hướng Tô Nhân liếc mắt: “Không kiều thịt quý ?”
Khiến cả đám ha ha nghiêng ngả.
“Ngươi cũng đàn bà! Còn kiều thịt quý! Ăn đánh cho cứng cáp.”
“Tô đại ca, chuyện đánh thằng nhóc liền giao cho ngươi!”
... Rõ ràng sự đồng ý của ! Ta ngầm xoa tay, quyết định bữa lúc ăn cơm cho đám chút ít lợi hại.
Đang đùa hứng khởi, phía ngừng hành lễ: “Hoàng Tướng quân...” Nửa cái bả vai của lập tức cảm thấy tê dại.
Triệu Dũng trầm thấp ở bên tai : “Nguyên lai ngươi sợ bàn tay quạt sắt của tướng quân...” Ta ngẩng đầu trở về: “Chẳng lẽ ngươi sợ?” Trong tầm mắt, tới dài ngọc lập, cùng Hoàng Giới sóng vai mà , cực kỳ quen mắt.
Ta cảm thấy, Tuy huyện ở cuối phía bắc, ánh mặt trời cũng quá mạnh, đ.â.m đau tròng mắt.
Vài phía hành lễ: “Gặp qua Yến Tướng quân!”
Ta và Triệu Dũng cũng khom một chút: “Gặp qua Yến Tướng quân!”
Hoàng Tướng quân thấy bộ dáng của , hiểu rõ : “An hiệu úy, đánh?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/loi-tram-noi-chong-cu-vo-ich/chuong-44.html.]
Ta thấy bàn tay của nâng lên cách chính vài bước, tự nhiên: “Luận bàn. Luận bàn.”
Bàn tay của cuối cùng rơi vai Tô Nhân tuốt ở đàng .
Tô Nhân lảo đảo lui một bước thật dài về , một đám chúng chút hả hê, ầm ầm to, Hoàng Tướng quân cũng vui lên, tiếp tục hành tẩu trong quân doanh với Yến Tướng quân.
Chờ bọn qua năm sáu bước, Tô Nhân đầu châm chọc : “An Tiểu Lang, quen vị Yến Tướng quân? Tuổi trẻ tài cao, một tu vi bất phàm, so với ngươi mạnh hơn nhiều!”
Ta đ.â.m trở về: “ đúng ! Ta tuy chỉ tên Yến Tướng quân, một mực vô duyên gặp mặt, nhưng tuổi Yến Tướng quân hình như còn nhỏ hơn Tô đại ca, một võ công mạnh hơn Tô đại ca nhiều!”
“Ngươi tên lưu manh vô !” Tô Nhân gõ một cái đầu .
Có khác chần chờ : “An Tiểu Lang, ngươi đừng giận, ngươi lưu luyến si mê Yến Tướng quân, trong kinh thành đều ?”
“Trong kinh đồn đãi như mây bay, từ ở đầu thôn rơi tai cuối thôn, lời đồn cũng đổi, loại đồn đãi ngươi cũng tin?” Ta mặt đổi sắc nhào tới : “Vương đại ca, ngươi là đồng tính? Nếu hai cũng cùng “đồng tính”?”
“Đi !” Người nọ lớn né tránh, kêu to cầu cứu: “Triệu Dũng Triệu Dũng, còn trông nom con khỉ nhà ngươi?”
Ta đắc ý ha ha, Triệu Dũng xách cổ áo lôi về, ngoan ngoãn dựa đường.
Hôm nay thích trông nom.
Ở trong âm thanh hỗn loạn , bên tai xa xa truyền đến thanh âm nghi hoặc của Hoàng Tướng quân: “Yến Tướng quân, như thế nào ?”
“À... À... Không gì...”
Gió nhẹ qua tai, còn bận lòng.
Chờ lăn lộn nổi tiếng trong quân doanh, đánh với Tô Nhân giáo trường cơ hồ đến hai tháng, ở bàn cơm thể cướp năm sáu miếng thịt, Đại Tề rốt cục kềm nén , bắt đầu tiến công đến cửa Bắc và cửa Tây Tuy thành.
Doanh địa của đúng tại cửa thành phía Tây, ngày đó cuối thu thoải mái, Hoàng Tướng quân dẫn đầu một đám quan binh chúng lên thành xem cuộc chiến, chỉ thấy giáp của quân Đại Tề sáng loáng, cờ bay phấp phới, chính giữ cờ soái thêu chữ “Vũ” lớn, sắc mặt Hoàng Tướng quân lập tức ngưng trọng.
“Vị Vũ Tướng quân , một đại tướng mới trướng Đại Tề thái tử, đánh những tiểu quốc , chiến đấu đều luôn thắng, là đối thủ mạnh thể xem thường.”
Khi đó, chiến tranh mới chỉ là đồn, chúng đều ôm thái độ lạc quan với trận chiến , từng nghĩ tới nửa tháng , Hoàng Tướng quân liền mất mạng ở Hoàng Hà cốc, quân trướng chỉ huy, những đáng yêu, bắt đầu tình cảm với , đều Phượng Triêu Văn bắt tù binh.