Lời Trẫm Nói, Chống Cự Vô Ích - Chương 45
Cập nhật lúc: 2025-02-06 12:11:35
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiến dịch Hoàng Hà cốc, năm đó và bọn Triệu Dũng Tô Nhân ở tuyệt cảnh luôn luôn nhiều điều khó hiểu, hôm nay hồi tưởng , Hoàng Giới tướng quân trung tâm ngay thẳng hóa là vật hi sinh chính trị, da ngựa bọc thây.
Chiến tranh bùng phát, Yến Dục liền cầm thánh chỉ từ trong kinh đến chủ trì đại cục, triệu tập các tướng lĩnh phân tụ ở bốn cửa Tuy thành trong trướng soái, sức tán thưởng và coi trọng với Hoàng Tướng quân.
Hoàng Tướng quân vốn là nam tử hán đầy nhiệt huyết can đảm, lập tức hận thể vì nước quăng thây đổ máu.
Sau , ở trong lều soái của Phượng Triêu Văn mỗi khi gặp tán dương thuộc hạ trung dũng, luôn luôn vài phần đồng tình nọ, chỉ cảm thấy ý , ẩn ý là: thần tử trung dũng, c.h.ế.t !
Trên đời , đại khái vẫn là tiểu nhân gian xảo thì sống lâu.
Thí dụ như .
Mỗi Yến soái ở lều điểm danh tướng quân, Hoàng tướng quân nhiều chủ động thỉnh chiến, ngay cả loại bao giờ từng cầm đao g.i.ế.c cũng theo ông thúc ngựa doanh, cùng Đại Tề quân chiến đấu hăng hái đẫm máu, tới nửa tháng, thành tích dũng g.i.ế.c địch bộ doanh đều ngợi khen.
Hoàng Tướng quân từ ngũ phẩm lên tới tứ phẩm, thì mò cái danh Quảng Vũ tướng quân.
Ta trong lòng nghi ngờ Tiểu Hoàng tư tâm quấy phá, chẳng qua cả Triệu Dũng Tô Nhân cũng đều phong ngang chức, ngẫm vô cùng dũng chiến trường ?
Sáng sớm một ngày khi bắt, quân Đại Tề liền khiêu chiến thành, các loại nhục mạ đều lọt tai, ngay cả xong cũng cảm thấy trình độ mắng chửi của quân Đại Tề cực phong phú, văn hoá ngôn ngữ bác đại tinh thâm của đại Tề, thật là khiến bội phục.
Tô Nhân ở cửa thành, mấy vung kiếm, đều ngăn . Hắn thở hồng hộc trừng mắt : “An tiểu lang, ngươi vẫn yên sinh sống ở lầu thành Quảng Vũ tướng quân của ngươi, bọn họ nhục mạ Hoàng Tướng quân như , há thể nuốt xuống cơn tức ?”
Ta sờ sờ ngực, đến bình tĩnh: “Cơm đều nuốt xuống , tức vì nuốt trôi? Nuốt nuốt thành thói quen!”
Một , nếu nghĩ cách sống sót trong loạn thế , kỳ thật cũng chẳng gì khó khăn.
Tô Nhân nghẹn lời, đợi cãi , liền nhận lệnh soái, Hoàng Giới dẫn đầu tướng sĩ trong doanh nghênh địch.
Lúc khỏi thành, gặp Yến Bình.
Vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng, giống như cha chết. Ta nguyên soái Yến Dục ở cửa thành cao, vẻ khó hiểu. Còn suy nghĩ kỹ càng, tiến lên kéo cương ngựa của .
Ta lập tức cúi đầu xuống , chỉ cảm thấy khí sắc uể oải, là gần đây Yến nguyên soái đốt đèn dạy con, là tìm vài vị thông phòng[59] đẽ? Lúc mới cho Yến Tướng quân lộ một bộ dáng tiều tụy tửu sắc quá độ như ?
“Yến Tướng quân, đây là…?”
Hắn nắm chặt cương ngựa của , chờ Tô Nhân Triệu Dũng đang sức đầu đều khỏi thành, lúc mới : “An Dật, hôm nay ngươi thể xuất chiến ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/loi-tram-noi-chong-cu-vo-ich/chuong-45.html.]
Ta cao như , ngửa đầu xem , sinh một loại ảo giác, đây là đang cầu khẩn ?
Ta kéo cương ngựa, hiền lành: “Nhọc Yến Tướng quân nhớ, mạt tướng là trong cuộc, dám theo lệnh soái?”
Ánh mắt của buồn bã, đánh ngựa chạy .
Hôm nay chẳng tại , tướng quân đại Tề ứng chiến, cùng Hoàng Tướng quân nghênh chiến là phó tướng thủ hạ, vài hiệp liền Hoàng tướng quân đ.â.m một thương ngã ngựa. Cửa thành Yến soái trấn thủ, trống trận ngừng thúc giục bộ doanh tiến công, Hoàng Tướng quân mang theo chúng đuổi theo quân Tề tan tác về phía bảy tám dặm, c.h.é.m g.i.ế.c vô quân , một mạch xông ào Hoàng Hà cốc, cảm giác .
Hai bên Hoàng Hà cốc đều núi cao, mấy mươi năm nước sông cuồn cuộn chảy, phương bắc dần dần hạn, nước sông rốt cục khô kiệt, phía lòng sông sinh nhiều các loại cây cối, vì nơi là hang sâu, nên mới tên .
Hoàng Tướng quân một chiêu vô ý, chui trong túi quân Tề bài bố, hai bên núi cao rậm rạp chằng chịt tên b.ắ.n , mũi tên quấn vải tẩm dầu, chắc là quân Tề nghĩ phương thức nướng quân Trần ở thâm cốc sợ một ngày.
Tô Nhân bối rối đầu , ánh mắt thập phần hoảng sợ: “An tiểu lang, ngươi ngây ngô cái gì?”
Ta đáp : “Là tướng sĩ, cam chịu da ngựa bọc thây, quang vinh cửa nhà ?” Cảm thấy lời thập phần đầu cơ trục lợi, sắp c.h.ế.t cũng mua danh chuộc tiếng. May mà bọn Tô Nhân ở chung với lâu, cũng hiểu rõ tính tình mong may tránh rủi của .
Hoàng Tướng quân như thế cũng cao giọng to, tiếng rung mây xanh: “Nam nhân Đại Trần lý nên lâm nguy sợ như An Tướng quân, mới đáng mặt tướng sĩ trướng bản tướng quân!”
Ta khiêm tốn đáp : “Tướng quân quá khen! Quá khen!” Sờ lên cá gỗ nhỏ treo bên hông áo giáp, tự nhiên mà .
Cha, xem, cả Hoàng Tướng quân cũng lừa gạt? Cái gì trung hiếu tiết nghĩa, cùng quan hệ gì ?
Cũng con lời, thật sự là đao gác ở cổ, cái do con thể định đoạt.
Tên lửa của quân Tề vẫn b.ắ.n xuống loạn xạ, Hoàng Tướng quân hạ lệnh tề tụ, liều c.h.ế.t cũng xông lên, chỉ thấy quân Tề đỉnh núi ngừng b.ắ.n tên, vách đá xuất hiện một mặc giáp màu đen, bên cạnh vây quanh phần đông tướng sĩ, cả Võ Khác tướng quân mấy ngày qua cùng Hoàng Tướng quân giao thủ, hôm nay lộ diện cũng ở bên cạnh .
Người nọ cao giọng : “An Dật An tiểu lang ở ?” Thanh âm cực kỳ quen tai.
Ta sức ngửa đầu , ánh nắng quá mạnh, mặt quen thuộc nên lời, nghĩ nghĩ, thử : “Thái tử điện hạ?”
Triệu Dũng Tô Nhân bên cạnh ngay lập tức , ánh mắt như quân b*n n**c. Ta vội vàng khoát tay giải thích: “Ba năm đây thái tử Tề sứ tới triều đình, từng phụng chỉ đồng hành, chư vị đừng hiểu lầm!”
Sắp c.h.ế.t còn mang tiếng , cái thật là oan!
Bọn họ lộ thần sắc bừng tỉnh đại ngộ.
Tiếng của Phượng Triêu Văn vách núi thiết ôn nhu, biểu lộ rõ ràng khiêm tốn hòa của : “Từ biệt ba năm, An tiểu lang còn nhớ đến cố nhân?”